Tôi xoa ấy tựa lên vai tôi khóc nức Khi vào nghề lâu rồi, ấy sẽ hiểu - thứ đ/áng s/ợ hơn m/a q/uỷ chính là lòng người.

Nhờ chứng cứ x/á/c thực cùng việc Phi đại nghĩa cảnh phá được vụ án. Hóa ra, trong lúc của Phi đang đ/au tìm cách quảng bá bệ/nh viện, có kẻ tới đề nghị cung cấp tạ/ng chất lượng. Dù biết rõ ng/uồn gốc bất minh, nhưng sau nhiều năm làm tay sai cho tài phiệt, mặc kệ sinh thường dân.

Hắn trả tiền, bên kia tạ/ng tươi. Miễn là ki/ếm được lợi của Phi nhắm mắt làm ngơ. bắt ổ nhóm buôn nhiên hoạt động này, của lãnh án tù, kết cục đích đáng.

31.

"Linh Châu ơi, cho nhờ đi, bị mẹ đuổi rồi."

Tống Phi trước giờ qua lại sân nhà tôi, hôm chất đầy đồ vào. Tôi mắt: bị đuổi mang nhiều đồ thế này à?"

Tống Phi vừa huy chuyển đồ vừa càu nhàu: "Mẹ là phù đệ m/a, muốn sạch nhà họ để bù vào họ ngoại. Lần này vào tù, bà ấy c/ăm ra mặt. Trừ khi bà ấy xin lỗi, nhất quyết về!" Tôi thở thực ra biệt thự này do Phi m/ua, ấy muốn thì tùy.

Đúng lúc bóng quen thuộc lại hiện ra trước cổng.

Lăng Duệ lỉnh kỉnh đồ thở hổ/n h/ển, những giọt hôi lấp trên gương mặt điển trai. Tôi nghi ngờ nhìn ta: bị đuổi à?"

Lăng Duệ thản nhiên liếc tôi, gật đầu: tôi hết hạn thuê rồi. Thấy chỗ nhiều phòng trống, cho tôi nhờ được không? Tôi trả tiền đầy đủ."

Tôi cười lạnh: "Ngại nhà tôi cho m/a thôi."

Vừa Lăng Duệ chặn tay lại. Ánh mắt ta chớp lên tia cười tinh răng trắng sáng lóa mắt: là m/a đấy - m/a đói mà."

- Hết -

(Tác giả: Anh Đào Tiểu Tửu)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm