Đồng Phúc Sinh lại, đến th* th/ể cũng lợi dụng, cho ta nhập an nghỉ."
"Thôi rồi, mọi trước đi. Tôi xử lý cái x/á/c này."
Tôi cho dựng dẫn nhóm già m/ộ. Mưa bên ngoài ngớt nhiều. của biết ki/ếm đâu mái che dựng lên, bày bàn ghế.
Thấy các phong lên, phóng vội mic chạy tới.
"Hội Từ, sao vậy? Dưới chuyện gì xảy ra? Khi nào này xin lỗi đây?"
Im lặng. Im lặng cây Cambridge đêm nay.
Sáu phong thủy, nào cũng lếch thếch thảm hại. Từ khi chạy trốn đ/ập ng/ực vào góc t/ài. Trần Trinh khác hất ngã, lưng hứng hai cái đạp, cảm giác g/ãy xươ/ng sườn.
Biết sao giờ? Đâu thể dùng đ/á/nh bại x/á/c ướp, vết của những khác do đạp khi chạy. Như thế thì mặt nào nhìn tổ tiên nữa.
Hội Từ ho khan: "Cái camera của cậu vào nước rồi Đừng quay nữa, mưa to thế về sớm đi. Tôi... đi trước đây."
Các phong tản đi chim chỉ đứng sát sau lưng tôi.
Tôi dặn Hùng:
"Anh cũng về trước đi, chuẩn giúp vài thứ. Tôi ở lại đây đêm, cho tài xế đến đón.
16
Nhiều điều thẳng, chịu nổi.
Loại x/á/c nuôi dưỡng này chỉ nằm yên trong m/ộ, thể nào tử đủ mạnh để nứt bia m/ộ. Tử trên kia rõ ràng khác.
Khi mọi về hết, lại vác thang xuống cung, lục từng ngóc ngách. Trời đen, tử trên đặc thực chất, sờ vào cảm nhận nhợt lạnh lẽo.
Không tìm thấy mối gì trong cung, bối rối hiểu.
Tôi ra khỏi cung, đứng trên m/ộ ngước nhìn trời.
Bầu trời đêm lấp lánh vài ngôi sao lẻ.
Nhìn ngôi sao Đà phương Đông thân run lên, dám nổi khi quay sang các hướng khác.
Đông Nam Tây Bắc - Phá Quân, Cự Môn, Liêm Trinh, Đà La. đại hung tấm lưới khổng lồ trùm kín ngọn Viễn Sơn. Bia m/ộ nằm giao điểm của tứ tuyến.
Ch*t ti/ệt! Đây 'Tứ Phá trong truyền thuyết!
Sức mạnh tú áp tất sơn xuyên thổ. chớp mắt, vùng đất phúc hiếm này trở nơi dưỡng thi mạnh nhất thế gian.
May mắn duy nhất sức mạnh tú này chỉ bao trùm Hùng, x/á/c bên cạnh cũng hưởng. Trái đất quay ngừng, vị trí tú mỗi ngày đều sai thế trận Phá này chính x/á/c chỉ mỗi lần.
Cha ch/ôn 15 năm, tích tụ 15 lực lượng khiến th* th/ể dị.
Nhưng sao Đà rực. Tính toán gian, đến x/á/c trong hình. Lúc nếu nó xuất thế, thực đại họa diệt e rằng dùng vũ nghệ cao của đội phó được.
Tôi tranh gian, giải trước giờ ngày mai. Đang sốt ruột, bỗng chân khẽ sau lưng. Một bàn lạnh toát bịt miệng tôi.
Mùi lạ xộc vào mũi. Mắt sầm, mất tri giác.
17
Tỉnh dậy sau. Tôi trói ghế ch/ặt cứng, ánh nắng chói chang ngoài cửa sổ khiến đầu óc quay cuồ/ng.
Lắc cái đầu nặng trịch, ngơ ngác nhìn tám cô ăn mặc trang lộng lẫy đang ngồi diện.
"Các cô ai?"
"Cô Mặc Vũ Trông cũng bình thường mà. Lẽ nào đại chán sơn hào hải vị, muốn đổi vị rau trắng?"
Cô tóc lượn dáng kiêu sa tới, dùng lạnh nâng cằm soi xét kỹ lưỡng.
"Hừ, loại hàng này mà cũng đòi triệu? Đưa cô triệu, rời Hồng đi, đời đời quay lại."
"Chị Oanh triệu hơi nhiều không?"
"Người đại lục nghèo lắm, cho triệu đủ rồi. Nghe sinh chắc mười triệu cũng mừng ch*t đi được."
Mấy cô tranh cãi ồn ào. Nghe mãi lẽ.
Thì ra đây đều bạn của Hùng, mẫu, minh phát thanh hào phóng chu cấp biệt thự, hiệu đắt tiền.
Ở Hồng mọi đều danh phận sống hòa thuận. Nay xuất hiện, khác. Báo đưa hôn tôi. Nếu thật, đều tiểu tam.
Một hưởng danh và nghiệp. Hai thể tiêu xài hoang trước. thế bàn nhau thuê xã hội đen b/ắt tôi.
Hiểu ra cảnh, sốt Lũ đi/ên này X/á/c cung chưa xử lý. Tối nếu Phá ứng nghiệm, x/á/c dị. Thêm Hùng, sao phó nổi.
"Các cô đi/ên! Tôi với h/ệ gì, đến xem phong cho thôi. Thả ra ngay!"