Khi đại kết thúc, các thí sinh bước ra khỏi phòng được vấn hỏi về cảm xúc lúc này.
Một tuấn tú với đôi sáng trăng sao, thản nhìn ống kính: "Chỉ mong đạt được lý tưởng."
Giây lát thêm: "Và được cầu tim."
Ống kính chuyển cảnh, gái lúm đồng cười hoa, kẹp tóc cầu trên lấp ánh sáng.
Cô vừa lưỡi vừa "Ch*t rồi, Q đại chẳng may Huy! đợi nhé!"
Bùi Huy nhưng gái xinh đẹp kia.
Khi đoạn vấn phát sóng, đang trốn nhà khóc nức nở trượt đại học.
Giờ đây, cả đời mối của dường đều tan thành mây khói.
1
Xem xong video vấn đang mưa gió trên càng khóc to hơn.
Vốn dĩ hôm nay xong, khi so đáp án với hai bạn đã biết mình tệ rồi.
Giờ thêm cảnh này, đùa với bi kịch đời tôi.
Diễn điện bên kia chát chúa:
"Kiều Tiểu Ngư! Cậu xem chưa! Huy công chúa hot search rồi, chà chà!"
Tôi nghẹn ngào: "Cái đống lan ai mà chẳng thấy..."
Trong các vấn thí sinh, đoạn của Huy Sở Tư Vi được quan tâm nhất.
Không gì khác, cả hai đẹp đôi nhân truyện tranh.
Chàng điển lùng cùng thiếu ngọt sống.
Họ nhắc đến nhau ngọt vấn hậu mà còn netizen khui ra cả hai đều sinh chuyên của trường danh tiếng.
Bên nam phương chí đã được tuyển Q đại học, để nghiệm.
Thanh mai trúc mã, tài gái sắc, ngang tài ngang sức, tương lai rực rỡ.
Bình luận toàn [Cặp đôi truyện ngôn thực] [Tuổi trẻ đẹp nhất đây]...
[Cho họ showbiz Showbiz cần n/ão mà đẹp thế này!]
[Thôi đi bạn, nhân tài dâng hiến cho tổ quốc chứ!]
[Muốn ch*t gh/en tị, tuổi trẻ của khác...]
Họ đúng, đây thực tuổi trẻ của khác.
Giá đừng biết tự lượng sức, đem Hũy bấy lâu.
Ánh đèn điện thoại đen khuôn mặt mắt, mái tóc rối bù.
Và nốt mụn đỏ mới nhú trên trán.
Nó đang cười nhạo đời thảm hại của tôi.
Tôi "bụp" một cái điện úp mặt gối.
2
Hồi nhỏ, đọc rất nhiều truyện ngôn thuần khiết.
Ngày trường Thanh khi thấy Huy buổi phát biểu của tân sinh viên.
Tôi khẳng định, nam truyện của đời mình.
Ánh nắng phủ đẹp tựa thần tiên.
Hương chưa bao giờ ngạt đến tim thình thịch.
Tôi Viên Tương Cầm, nhưng Trực của tôi.
Thích một đâu cần lý do ở tuổi thanh xuân?
Huống chi Huy vừa đẹp giỏi.
Trong vô hâm m/ộ kẻ tầm thường nhưng may mắn có.
Bởi cũng chuyên, chí trở thành bạn cùng bàn của anh.
Bùi Huy ngoài tính cách lùng xa cách, mọi đều hoàn hảo.
Anh đối xử công bằng với tất kể ngoại hay gia thế.
Tự tin mà kiêu ngạo, khiêm tốn nhưng hèn kém.
Chân thành phóng khoáng, chắn tĩnh.
Ai cũng quý mến anh.
Một năm buổi chiều tan học, còn anh.
Bùi Huy đeo tai nghe một ngón tay thon dài cầm giải đề.
Tiếng sột soạt tim rộn ràng.
Gió thổi nhẹ mái tóc mọi thật hoàn hảo.
Như phân cảnh truyện tuổi mới lớn.
Cuối cùng cũng cảm.
Tôi "Bùi chuyện muốn nói."
Có vẻ mặt căng khi nắm ch/ặt vạt váy đã khiến ra điều gì, nhíu mày:
"Em đi."
"Thực ra, đã thích..."
"Kiều Tiểu Ngư," đột ngột c/ắt ngang, đôi sáng lạnh, "Trong suốt ngày chuyện thôi sao?"
Tôi ngẩng hoảng hốt.
Giọng thản nhưng thắn đến phũ phàng:
"Điểm toán tháng của đã dưới trung bình. em, sẽ mơ mộng hão."
Hai chữ "mơ mộng" mũi d/ao đ/âm tim, ngơ nhìn anh.
"Tôi ở giảng tưởng muốn nghiêm túc."
Đôi đen thẳm của vực im lặng, chiếu ảnh thảm hại của tôi.
Mối thầm kín thừng xét tội đồ.
Có x/ấu hổ khi chối.
Có vạch trần thành tích sa sút.
Khoảnh khắc ấy, gh/ét mà lạ thay gh/ét mình.
Anh cho thời gian suy nghĩ vơ, đặt xuống:
"Giờ giảng được chưa? Hay muốn về nhà luôn?"
"Kiều Tiểu được phép thua."
Tôi nuốt trọn cảm xúc, giả bộ tĩnh: "Vậy giảng đi."
Bùi Huy cầm bút, vẫn thản chẳng điều gì lay động được.
"Được."
Mối đời của đã ch*t yểu trứng nước.
3
Lớp ngoài còn thần Sở Tư Vi.
Chính gái kẹp tóc cầu lời - "tiểu công chúa".
Sở Tư Vi gia thế hiển hách, thông lanh lợi.
Đáng quý hơn, sống hòa đồng, nở nụ cười ngọt vô hại, thần mộng của bao trai.
Nhưng ưa ta lắm.
Bởi khi ba nhóm chung, vẫn cười hoa rồi bộ ngạc nhiên: