Trăng sáng vào lòng

Chương 6

15/06/2025 21:24

“Vậy sao? đâu, dù phu về nước rồi.”

Tôi bình thản rư/ợu.

“Dù nghiện ngập, rư/ợu còn đ/á/nh đ/ập người khác, tốt em.”

Cận đột nhiên ch/ặt cánh tôi.

Ánh mắt nguy hiểm.

“Nghiện ngập, rư/ợu chè, đ/á/nh người?”

“Phải, hứa đưa ra nước ngoài, thể tiếp tục đi học. Còn việc đ/á/nh đ/á/nh thì đ/á/nh, bảo sống nhờ nhà người ta.”

Cận gáp, gân xanh nổi trên mu bàn tay, đ/è vai xuống.

“Không đi theo hắn.”

“Em tiếp tục đại học, thể.”

Tôi ngắt anh.

“Anh thể gì?”

Tôi ngửa cười, khiêu khích cắn môi dưới anh.

“Như sao?”

Không biết phải vì thần sắc mơ hồ, mang chút ngoan ngoãn khác hẳn lúc tỉnh táo.

Anh định đẩy ra, chậm đ/è eo.

“Chỗ đẹp thật.”

Tôi dùng lực mạnh.

Như chạm phải công tắc, mất hết sức lực, gục vai dốc.

“Không mà? Vậy cơ thể lại hưng phấn này?”

“Hay vốn dĩ đã sẵn rồi?”

Khi biết sống ch*t ch/ặt, cuối cùng bỏ chiếc nạ lạnh lùng, ôm ch/ặt lòng.

Như mở cống lũ, sóng cuộn trào ra.

Điên cuồ/ng và hỗn lo/ạn.

Hơi nóng rát đến mức đ/ốt đỏ má tôi.

“Lâm Hiên.”

Giọng khàn khàn biết gọi tôi.

Sóng vỗ bờ.

Pháo rỡ n/ổ đầu.

Lúc yếu đuối cười đắc thắng tai trai, tr/ộm gái cảm giác nào?”

“Cận Tranh, biết mình kẻ bi/ến không?”

Cận bịt miệng tôi.

Đáy mắt ngập m/áu đầy tuyệt vọng.

“Đừng nói nữa.”

“Xin em.”

Tôi ngạc nhiên sờ khóe mắt ướt anh.

Không thể nổi.

Tôi vừa… làm khóc?!

Đúng quá huyền ảo.

Nên trước khi tỉnh, cắn răng thu dọn đồ đạc chuồn mất.

14

Trình hẹn quán phê.

Anh đến mắt thâm đen.

“Cưng, tìm rất lâu rồi.”

Gương trai nở nụ cười chân thành, ánh mắt đầy yêu thương tưởng đã mất.

Tôi từng nghĩ yêu tôi.

Hôn nhân môn đăng hộ cha Trình Dịch, đồng ý ngay.

Trình xử rất tốt.

Nhưng quên ánh mắt đục ngầu khi cơn nghiện, quên cảnh nh/ốt biệt thự, nghẹt khi bóp cổ.

Hắn đi/ên!

Trình tôi, hỏi khéo: “Cưng, hiện đang sống chung phải không?”

Hắn nói khốn á/c đ/ộc, mang ý đồ đê tiện tôi.

Tôi đeo kính râm, làm bộ m/ù kiêng dè.

Trình giấu nổi h/ận ý mắt.

Dù hắn và quen biết.

“Lợi dụng nhà họ phá sản, dám cho cha một xấp tiền, ngang ngược nói m/ua về!”

“Hắn thá gì? Một sĩ nghèo mồng tơi đòi?”

Trình liên tục hỏi địa Tranh.

Sau lưng hắn đứng bốn sĩ lực lưỡng, rõ ràng gây sự.

“Khỏi tìm.”

Giọng vang lên!

Anh đứng dậy từ bàn sau lưng tôi, cao Trình cái đầu.

Áo sơ mi đen dị toát ra uy áp.

“Anh theo dõi em?” Tôi buột miệng.

Anh tự nhiên mắt.

Trên còn túi th/uốc.

“Th/uốc, quên mang.”

Tôi tức đến phát cười.

Theo chân đến đây để đưa th/uốc?

Tôi th/uốc, lòng.

Trên người còn mùi nước tôi.

Tay run run tôi.

“Đừng đi theo hắn không?”

Giọng r/ẩy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm