Mẹ gia giới thượng Bắc Kinh luôn dùng tiền để đuổi những gái vây quanh ta.

Nhìn mà nhỏ dãi.

Để bà đuổi bèn theo đuổi anh, tạo luận rằng chúng đang nhau.

Quả mắc lừa, bảo tiền rời trai bà.

Sau cách gia gian, bà hài và thanh toán nốt tiền tôi.

Nhưng, tay đang thẻ bàn tay thon dài chặn lại.

Thái gia đưa ánh lạnh lùng sắc bén cười nhạt nói: "Thảo nào đột theo đuổi nữa."

Anh cúi người lại gần, thầm tai tôi: "Dám lừa ta? Sống chán rồi à?"

1

Tôi tận giới thượng Bắc Kinh Thẩm Tại Châu, thẻ đuổi mấy gái xinh đẹp.

Bà luôn nói câu: lấy triệu này, rời trai ta."

Các gái động lòng, vì cả leo thang, triệu thậm chí m/ua nổi căn Bắc Kinh.

Hơn nữa gia, có được triệu gấp bội.

Nhưng gia tiếp tục: "Nếu quấy rầy trai ta, sẽ khiến biến mất khỏi Bắc Kinh."

Thân hình đang dâng đơ ra.

Các gái cũng đơ người.

Tôi đang suy nghĩ, phải chăng sẽ khẩu?

Nhưng họ chỉ như mưa rơi hoa tay nắm tấm thẻ trị triệu, rồi ngoan nói: "Đi đi!"

Nói rồi, họ thường gọi điện gia: "Tôi sẽ phiền muốn tìm ai tìm!"

2

Tôi thêm phòng khá sang trọng.

Một tiếng, chủ trả 250 tệ.

Một ba mỗi lần tiếng.

3*3*250=2250.

Trước đây nghĩ mình thật, 2000.

Một tháng 8000.

Đây công lại nhẹ nhàng.

Thế nhưng, dáng đầy sức ngốc nghếch tiền gia.

Tôi vào trầm tư.

3

Về trường, tải khóa biểu khoa Tài chính.

Rồi trang nhẹ, m/ua tờ giấy viết thư màu hồng 9 tệ 9.

Tôi viết thư tình gia.

Tôi nói đã ngay từ cái tiên, đến mức kìm được.

Tôi thơ tình để tăng thêm tình dạt dào trong bức thư.

Đến giảng họ, giờ học chưa bắt người đã đến gần đủ.

giảng lớn, phải tìm mới bóng dáng gia.

Ngồi mấy dãy cạnh cửa sổ.

Cạnh có mấy bạn mũi cảm, nghiêm nghị chơi game.

Tôi lặng lẽ chiêm nhan sắc họ.

Phòng họ có nhan sắc từng trong những túc xá được mong kết giao nhất.

Nhưng từ chối cả.

Thái gia cũng đẹp trai.

Như tượng tạc vậy.

Khuôn ấy đẹp mắt, có động trực tiếp đến tâm h/ồn người khác.

4

Tôi chạy đến ngồi cạnh chỗ anh.

Anh bận rộn ngẩng tôi.

Ánh ấy, sắc lạnh.

Như xâm phạm anh.

Tim thình thịch.

Tính được tốt lắm.

Nhưng nghe nói phụ nữ.

Tôi r/un r/ẩy nói: "Bạn ơi, đây có ai nhỉ?"

Anh đáp, tiếp tục chơi game.

Tôi lập cởi khoác, lộ ra chiếc váy trong, vuốt nhẹ mái tóc, cố gửi hương nước hoa về phía anh.

5

Tôi tự giới tai anh.

Anh lạnh lùng như tảng băng.

Tôi phát hiện có người đang chúng tôi.

Ánh họ đầy và chờ kết cục bi hài.

Vào giờ học, dừng lại nghe giảng.

Tôi đẩy bức thư tình về phía anh, kẹp vào sách.

Anh liếc để ý.

Tôi nói nhỏ: "Bạn Thẩm bạn."

Anh nhướng mày, rồi lặng lẽ ngồi dịch sang bên.

6

Sau gian.

Tôi như kẻ bi/ến th/ái vậy.

Anh đâu, theo đó.

Anh học sáng, m/ua đồ ăn sáng anh.

Rồi lên lớp.

Tan học, nếu về túc cũng theo.

Đã giúp đến dọn quần bẩn, mấy lần.

Tôi tự hỏi: "Cô ơi, đến lấy quần Tại Châu à? giặt ấy, đừng đến nữa nhé?"

Cô giúp đáp.

Tôi bảo gia: "Nhà bạn từ thiện đấy, cả người nữa."

Mấy bạn phòng thường m/ua đồ ăn thức uống họ, m/ua cả thịt viên hầm căng tin thứ hai.

Thịt viên hầm hot, phải mới ăn được.

Nhưng mấy cậu ấm muốn hạ mình cơm.

7

Vì thế đến phòng họ như vào chỗ người.

Tôi dọn dẹp vệ họ.

Sau giúp mang quần đi, gia mở máy tính việc.

Tôi ngồi cạnh lặng lẽ lúc.

Ừ thì.

Anh để ý đến tôi.

Mỗi lần ngồi cạnh, lặng lẽ anh.

May mà đẹp trai.

Nghĩ đến sau sẽ triệu đuổi tôi.

Lòng càng thư thái.

Thỉnh thoảng hỏi: "Anh như vậy có buồn không? Em hát, em nghe nhé?"

Anh sẽ lạnh lùng đáp: "Không cần."

"Vậy em kể chuyện nghe nhé?"

"Không cần."

"Vậy em kể về bản thân em nhé, người theo đuổi mình..."

Rồi sẽ bất chấp sự từ chối anh, kể về ưu mình.

"Em chúng 1m90, em 1m60, đến với nhau, người cũng phải khen lệch chiều cao đáng yêu. Hơn nghe nói em hoa khối khoa em, sau chúng đâu cũng được người m/ộ. kìa, cả ngày nói, em nói nhiều, sau với nhau hòa hợp."

Đôi kể về những khoảnh khắc đỉnh cao trong mình nghe.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm