Tôi "Sẽ rất lạnh à?"
"Không."
Rồi dọc núi lên phía trên.
Anh suối nước một nơi khác, một quãng thể treo, nhưng cảnh đêm nét riêng.
33
Chúng giẫm lên tuyết, phát ra tiếng lạo xạo.
Thế trở nên yên tĩnh.
Anh phía trước.
Nắm tay tôi, bước những dấu chân lại.
Nghĩ hai đi/ên rồ nào, thể cùng nhau đến giờ.
Tôi thật buồn cười.
"Thẩm Tại Châu."
"Ừ."
"Thẩm Tại Châu."
"Ừ."
"Thẩm Tại Châu."
"Ừ."
"Thẩm Tại Châu."
"Ừ."
"Sao dễ đuổi thế." cười: quá dễ họ dám trên đỉnh cao."
Nói xong, bước.
Rõ ràng quá mà.
Ngay từ đầu đã tay chơi đó.
Mọi người trên đỉnh cao, hoàn khác khái niệm tay chơi.
Trước trường, gọi phu nhân họ Thẩm mẹ.
Tôi cứ tưởng đang đuổi những bông đào của anh.
34
Anh đầy nghi hoặc.
Khuôn mặt dưới trông rất dàng.
Ánh mắt nước.
Rồi, dưới ngập trời, tôi.
Hai đã nhau.
Nhưng mỗi hôn, tưởng tượng miếng thịt ch*t.
Còn bật cười.
Anh gì, đáp: "Em tưởng tượng thịt ch*t, đang một miếng thịt đấy."
Thế càng dữ dội hơn.
Tôi "Đói rồi à? Hay gọi đồ thịt ba cho anh?"
Rồi mặt mày coi, sớm muộn khiến lóc c/ầu x/in.
Bây giờ tôi, say say.
Quả nhiên, xem khí.
Trăng quá.
Việc trở nên đẽ.
35
Chúng tiếp tục dọc núi.
Tôi mặt bừng.
Tôi "Trong núi sói không?"
"Có, nên sát anh."
"Nếu vì mà sói ch*t, sẽ để tang ba để lòng kính."
"Nếu vì mà dám tìm người mới, làm m/a buông tha."
"Tình yêu trọng chúc phúc, dài lắm."
"Một vì thể b/án rẻ trêu chọc người khác em, dám dạy tình yêu gì?"
Không tốt rồi tan biến hết.
Tôi cứ khư khư ôm lấy quá khứ, thật hiểu, ý nghĩa chứ."
"Ít nhất khi cãi nhau thêm cái để nói."
36
Chỗ suối nước ngoài nhân phục vụ, chẳng ai khác.
Tôi "Ở người canh gác xuyên?"
"Đương nhiên."
"Vậy cái hồ chắc họ đã ngâm rồi, nếu công việc thế, sẽ hưởng suốt ngày."
Anh lên trên đầu, "Có camera."
Tôi lập tức yên tâm hẳn.
Tôi thay đồ đã ngâm hồ.
Tôi đến chỗ nước nổi một cái khay, đặt rư/ợu vang bánh ngọt.
Thật hưởng thụ quá.
Tôi uống một ngụm rư/ợu, rất ngon.
Ngọt đặc mượt mà.
Tôi uống nhiều.
Anh tôi: "Có thể du học nước ngoài không?"
Tôi tửu lượng rất tốt, đặc tỉnh táo.
37
Rư/ợu vẻ thôi.
"Đương thể!" liếc đầy kh/inh thường: để ki/ếm du học, đã anh—"
Hai chữ "đe ra.
Dù sao giờ này, cãi nhau phá hết tâm trạng.
Tôi thể chứ. biết sai khiến thôi."
Tôi dài n/ão nuột.
Anh kéo đến mặt, ôm lấy tôi.
Nếu kia, vật một chịu để ôm.
Nhưng giờ chóng mặt.
Thế ngoan ngoãn dựa vào anh.
"Ở nước vẫn học thạc sĩ, sĩ sao?"
"Nhưng ra ngoài trải nghiệm mà, xem người khác nào cơ."
"Vậy rồi, sao?"
"Anh em, cần sữa? Em đi."
Tôi nghe tiếng lạnh.
38
Tôi quay người véo mặt hài lòng: lời chọc à! Còn lạnh nữa, t/át đấy."
Đôi mắt làn nước ảo, lấp lánh sóng nước.
Tôi sờ lên mày anh.
Đẹp trai thật đấy.
Rồi nhau.
Khiến đầu óc càng lúc càng váng.
Tôi thay đồ xong vẫn khá chóng mặt.
"Suối nước của Làm đầu ong này."
"Uống nhiều rư/ợu thế, chưa ra dáng s/ay rư/ợu, đều nhờ rư/ợu của tốt thôi."
Anh dắt tôi, nghỉ.
Tôi ngắm trên cao, thật to làm sao.
Không lạnh lẽo.
Nhưng quá lạnh.
Anh nhích, ngẩng đầu trăng.
Tôi trai à, thật ra rất thích anh. Cùng ngắm trăng, rất vui."
"Anh thế."
"Vậy thể cõng Em nổi nữa rồi."
"..."
39
Anh cõng tôi, trên lúc nãy.
Xung cây cối thưa thớt.
Tuyết vẫn lạo xạo dưới chân.
Chúng gì.
Nhưng nhiều sau, vẫn nhớ hôm đó, nhiệt độ hôm đó, tuyết lúc đó, cùng trên trời.
Và Thẩm Tại Châu.
Anh phòng.
Tôi qua, một căn khá rộng rãi.
Tôi ngồi trên giường, lịch sự ơn đi. Xuống đi, rồi." "Hết rồi."
Anh ngồi xuống cạnh vẻ gợi ý mạnh mẽ.
"Vậy đúng cách nào." suy nghĩ một lát: ta để gối giữa, đừng vượt qua ranh đó nhé."
Anh một tiếng.
Anh dắt đ/á/nh răng rửa mặt.
Trong áp, thay đồ ngủ.
Ngồi trên giường, nghe tiếng nước chảy tắm, lòng rất yên.
Rồi trèo lên ngủ.
40
Lúc tỉnh dậy, đ/á/nh thức.
Anh lầm bầm: "Diệp Nam Gia, sao đợi mà ngủ rồi?"
?
Lúc cởi đồ tôi, giữ tay tim thình thịch lắng, "Không được."
"Tại sao?"
Tôi nghĩ ra tại sao, tại sao nữa sao?