Nhớ chuyện cứ muốn nói hôm qua.
Sao lúc đó để nói nhỉ…
“Chị, đang mơ màng gì thế?”
“Hả? Có sao đâu?”
Ngụy mặc vest trông khí hoàn toàn khác.
Dù còn trẻ đã thoăn thoắt trên thương trường.
Cậu tinh nghịch:
“Chị bảo là chuẩn bị kỹ, cách tiếp cận phụ trách đoàn Thừa Thịnh, thích gái thì sao?
“Em đã x/á/c nhận giúp rồi, thích thật.
“Chị cứ tự nhiên nhé!”
Cậu giơ hai đón một cách nhẹ nhàng.
“Cậu muốn làm gì?”
Ngụy cầm ly rư/ợu sâm panh trên uống một hơi theo dấu vết vừa nhấp môi.
Yết hầu lăn nhẹ, đượm tình tôi.
Ánh đèn pha lê chói lóa, so với kém lánh.
“Thôi, trêu nữa.
“Dự án chúng chắc chắn được đoàn Thừa Thịnh tiếp quản, sau này cần hợp nhiều với tại đây, lên nhé!”
23
Qua rư/ợu, uống khá nhiều.
Tôi tranh thủ hành lang hít thở.
Bỗng ôm phía sau.
Tôi loạng choạng né tránh.
Cố thương.
“Tiểu Đồng, đủ rồi, đang gh/en đây.
“Đừng rời xa được không?
“Chúng kết Ngay ngày mai!”
Cố sốt ruột, dường cảm thứ gì đó vượt khỏi tầm soát.
Muốn biết còn kịp không.
Có lẽ chiếc áo sơ mi trắng hôm nay gợi hình sinh viên.
Hoặc cũng thể thực sự đã say.
Tôi chống vào tường vững.
“Muốn cưới à?”
Cố gật nghiêm túc.
“Được, tại án đang thiếu 50 ngay cho chị, đi cùng anh.”
Cố đờ người.
50 vừa số khởi nghiệp cửa hàng trang sức Diệp Tình.
Số này trợ.
“Tiểu Đồng, đợi thêm nữa được không?
“Anh hứa xoay vòng định cho ngay!”
Diệp nghỉ ngơi xong, bước lúc cảnh này.
Tôi khoanh trước ng/ực.
“Cố cần ngay bây giờ.”
Cố cắn lấy thoại ra.
“Anh Cố…”
Giọng Diệp ngọt ngào thương.
Nhìn nàng vậy, tức gi/ận sang tôi.
“Lâm Đồng, không?
“Thi là bạn thuở nhỏ, chỉ muốn giúp cô sao thể thông cảm cho anh!”
Nói rồi, cho Diệp ngay trước mặt tôi.
“Lâm Đồng, muốn xem thể làm nên trò trống gì!”
Tôi lắc đầu, say rồi.
Đến giờ còn kỳ vọng.
May định, hoàn hảo phụ bạc từng kỳ vọng tôi.
“Chị… thì bị ăn nuốt sống mất…”
24
Tôi gượng tiếp chiến đấu cùng Triết.
Đến tiệc tan, say tỉnh.
Cậu đã rất nhiều rư/ợu tôi.
Vết thương trên còn vết s/ẹo mờ.
Khiến lòng chùng xuống.
Đợi đưa thì chẳng ai!
Tôi hỏi xem CMND để đặt khách sạn.
Cậu ôm lấy ngây thơ:
“Híhí, quên mang theo.”
Bất đắc dĩ, đành dẫn nhà.
Vừa xong, chuông cửa đã vang lên.
Cố mặt mày khó trước cửa.
“Có việc gì?”
“Em đổi mật khẩu rồi?”
Tôi cửa.
“Đây là em, việc gì không?”
Dự án tâm đoàn Thừa Thịnh nay chóng lan truyền giới.
Nhiều muốn chia phần.
Hiện tại phải chọn chúng chúng sàng ty hợp uy tín.
Cơ ngàn năm một bỏ lỡ.
Vừa đến đã bị bố mẹ đuổi đi, bắt mọi giá phải tham gia.
“Hôm nay hơi nóng nảy, xin lỗi em, chuyện tư…”
“Dừng! Xin lỗi tổng, giờ cần nữa, dịp khác hợp sau.”
Tôi giơ hiệu khách.
Nhưng cửa đi.
“Chị… khăn để đâu thế ạ?”
Giọng sau say trầm quyến rũ.
Cố nghe lập tức nổi đi/ên.
“Lâm Đồng! Em đã lòng lâu rồi không?
“Hay với thằng ranh đó giả đò thành thật?
“Chỉ vì một án sẵn sàng leo lên giường sao?”
25
Tôi được nữa, t/át Hoài.
Cố người.
“Em dám đ/á/nh anh!”
Anh gào lên mất soát:
“Em quên rồi sao! Em đến vì vì anh!”
Tôi bật cười, đ/au lòng quá nhiều rồi cũng nhiễm.
“Cố thừa nhận từng thích vì trước là chính mình.
“Hơn nữa thế đâu chỉ mỗi anh.”
Tôi còn tình bạn, sự nghiệp, quan nhất là còn chính mình.
“Cố chúng chia tử tế đi!”
Không để mặt thương đóng sập cửa.
“Chị… vừa làm hỏng chuyện à?”
Ngụy xong, quấn khăn trông tội nghiệp.
“Không liên quan đến em.”
Cậu quỳ trên sofa, ngước tôi.
Như chú cún chờ nhà.
Tôi được xoa ta.
Cậu bất ngờ kéo xuống.
“Chị, sờ thử xem.
“Cơ ng/ực không?”
Tôi nuốt nước bọt, biết đặt đâu.
“Đẹp… lắm…”
“Sao nhắm vậy? Còn bụng nữa, 8 múi nhé!”
Giọng kiêu hãnh khó giấu.
“Chị…”
Không biết lúc nào, dậy che lấy tôi.
Thì thầm bên tai:
“Cố đã nghi ngờ thế chúng phải biến nghi ngờ thành sự mới thiệt chứ.”
“Biến thành sự Làm thế nào?”
Ngụy khẽ, giọng khàn luồn vào tai, vào tim.
“Em dạy chị…”
Ánh trăng thủy triều ướt ga giường.
Khi bị xuống giường, óc mới chút.
Nhưng ngày hôm nay quá mệt mỏi, cả thể x/á/c lẫn tinh thần cần lối thoát.
Ngụy đỏ mặt, ướt gọi “chị”.
Đèn trên trần d/ao sóng nước.
“Em… muốn cổ phần…”
“Được…”
“Không chỉ cổ thuật, còn… góp.”
Phó Cẩn Thần cho 20 chưa dùng hết.
“Được…”
Ngụy cắn nhẹ xươ/ng tôi.
“Giờ thể tập trung chưa?”
26
Ngụy cho trả lời.