Nếu giờ vẫn còn thích tôi.
Thì dành cho kéo dài trọn vẹn mười mùa hạ.
Hơn bốn nghìn chồng chất.
Lúc cho chuyện viển tự nhủ đừng suy nghĩ nhiều.
Nhưng hiện tại.
Mấy giả đều được chứng thực trong trò chơi toàn ảnh, trong ức về tháng qua.
Suốt năm ba.
Những khoảnh khắc được hồi đáp từ đều được tái hiện cách khác trong game.
Đều được người trong tim nhìn thấy.
Tôi chợt gặp ty, "Còn lần gặp trước nói gì với không?"
Tôi tưởng "lần gặp trước" mấy hôm trước chúng cãi nhau trên Douban.
Kỳ thực phải.
Lần gặp trước ấy, tốt nghiệp.
Anh ôm lấy nói: Chúc tiền như gấm, đời an lạc.
Tôi đáp ôm, nói với anh:
"Anh cũng vậy nhé."
20
Chương trình ghi hình chính thức kết thúc.
Tôi bước phòng trang điểm, đụng M/ộ Nam lang.
Lúc choáng váng thứ có lẽ thầm tồn tại hơn mười năm.
Thế x/á/c giả với anh.
Tài tử từng đoạt giải thưởng lớn, sắp bước sang tam tuần đứng trước đỏ hoe mắt như thiếu niên.
Anh nói: giả của đều đúng.
"Còn rất nhiều chuyện biết."
Hơn mười năm, thầm thương nhưng dám đến gần.
Cách tiếp xúc duy nhất có thể cãi vã.
Trước mình thể đáp cách đúng đắn.
Sau khi thoát trò chơi.
Nhưng có thể được tấm lòng mình trở nên rõ ràng.
Thế nên lang ngoài phòng trang điểm, tay kéo tay áo anh, đầu hôn lên khóe môi anh.
Tôi nói:
"Bạn M/ộ Nam, cũng thích cậu."
21
Lại trải nhiều năm.
Tôi đi ngang trường cũ, vừa đúng đại học kết thúc.
Những gương non nớt cười chia ly.
Ở hoa xa, chủ đệm đàn hát.
Có câu hát rằng:
"Yêu từng khoảnh khắc, tựa tàu ngầm vụt qua."
-Hết toàn văn-