Hôm sau nhà cơm, nhưng mẹ nghe nhà Thâm.
Khi đón, mẹ người lẫn hành ấy.
Tôi sững người, kéo mẹ ra hỏi: 'Mẹ ơi, mẹ thu dọn đồ đạc của làm gì thế?'
Bà cười: 'Con tâm, mẹ cổ hủ Giới trẻ bây giờ sống thử lắm, mẹ trách Nhưng sống phải biện pháp an toàn nhé.'
Rồi bà quay sang dặn Thâm: 'Nếu Lộc Lộc làm gi/ận, cứ với tôi, dạy nó.'
Lâm ngớ người tôi, đầu: ạ.'
Lên cười ngượng nghịu: 'Mẹ ý rồi.'
Anh mỉm cười: 'Không Vậy muốn nhà vài ngày không?'
Thấy đã vậy đầu: anh?'
'Rất tiện.'
Nhà rộng thật, đủ để đời m/ua nổi.
Trước dặn dò: 'Điều khiển TV ngăn kéo TV, lạnh cây, mai lấy ra rã đông trước ăn. Buồn ngủ vào phòng đắp chăn thận kẻo cảm.'
Tôi vốn quen sống gò bó. ngờ thứ thật tuyệt.
Anh sở quen của tôi. Mỗi chiều đi làm về, mang bó hướng dương.
Lần đầu ngạc 'Anh hoa hướng dương à?'
'Không, hoa.'
'Vậy sao...?'
'Vì thích.'
Câu tim đ/ập lo/ạn nhịp.
Đêm khuya định cửa phòng vang tiếng gõ. cầm ly đứng ngoài:
'Uống trước ngủ.'
Nếm kinh ngạc: 'Sữa tươi ư?'
Từ ngày đi làm, đã bỏ quen tươi buổi tối. Vị ngọt lành bồi hồi.
Anh dành thời gian cùng xem bàn luận tình tiết. Tôi chê nhân vật nào, hùa theo. Tôi ai, nhiệt tình khen ngợi. Có hào hứng hơn tôi.
Nhìn say sưa phê phán nhân vật phản diện, bật cười. Anh quay ngơ ngác: 'Sao thế?'
'Anh đáng yêu quá!' Tôi vai cười ngặt nghẽo.
Lâm mặt, ngượng ngùng gãi mũi cười.
Hôm xem phim 'Xuân ấm', khóc nức nở. về nhà tá hỏa chuyện gì, cuống quýt hỏi: 'Châu Lộc, chuyện gì à?'
Ánh mắt lo lắng của tim đ/ập thình Như bị m/a lối, đột nhiên hôn lên môi anh.
Khi táo lại, đã nằm dưới thân trên Những nụ hôn nồng nhiệt in khắp má, tai, xươ/ng quai xanh...
Hơi thở phả vào da người bềnh lửng trên mây.
Bỗng dừng lại.
Tôi ngơ ngác nhìn. Anh hôn lên trán thầm: 'Em bé.'
Tưởng gọi là 'bé cưng', ngờ đang nghĩ đứa bé trong bụng. Tôi mình đang mang th/ai.
Kể đêm đó, qu/an h/ệ chúng thân thiết hẳn. Từ đối diện, giờ nhiên bên, gắp thức lau miệng tôi.
Chân dưới gầm bàn vô tình chạm nhau, cọ cứ ngứa ngáy.
Tài nấu của làm ăn. Dù no căng bụng, vẫn được món sườn chua ngọt làm.
Hôm ấy cắn miếng to, sốt nóng hổi đứng yên. vội mở miệng lấy miếng ra, nhẹ nhàng thổi dịu đ/au.
Khuôn gần má bừng. Cả tim đ/ập thình thịch, đùi áp run nhẹ.
No nê nằm dài trên sofa, xoa bụng tôi. Cử chỉ dịu dàng xúc Giá được sống mãi ngày thế này tốt bao.
Dạo này hay hỏi: 'Nghe mẹ muốn hôn, tại sao?'
Tôi buột miệng: 'Cưới xong sao đẹp được? Em muốn treo mình trên một cái cây.'
Anh chớp mắt: 'Vậy định cưới à?'
Quả nhiên chọn trọng tâm. Những ngày qua, chu đáo của khỏi bâng khuâng...