Tôi chưa bao giờ chịu làm tập về nhà đàng các hè hay luôn chờ đến ngày cùng khi giảng mới bắt vật lộn, thức đêm để hoàn thành tập, khiến hóa đơn điện tăng vọt.
Những không án thì mang đến chép lại.
Giờ tốt không còn đêm thức làm tập đông nữa.
12
"Ngày 14/2/2019 Nắng Năm"
Dạo cặp đôi quá.
Hôm nay là Valentine.
Bạn tỏ tình cô nó thích rồi.
Tôi không dám.
Đến xin số QQ cũng không đủ can đảm.
Ngày ngày, bị trời lặn đ/è bạn cùng chăn à, liệu tình gặp ánh trời không? Có không?
Bực vì giáo viên nhiệm bắt đi chỉnh lý hồ sơ sinh.
Tiện giúp 22 sắp xếp.
À, sinh nhật là 13/3.
Tính sắp đến sinh nhật nhỉ?
——
Sinh nhật đúng là 13/3, chắc do trên CMND ghi thế, nên qua hồ sơ để tìm ngày sinh tôi?
"Ngày 28/2/2019 Nắng Năm"
Chạy giờ rồi.
Cậu đứng cuối.
Mọi quanh hơn cậu.
Cậu lủi thủi nhảy nhót họ.
Cẩn thận kẻo ngã đấy.
——
Ừa, không thích chen chúc khi thích lẻn cho nhàn.
Đứng hàng, mấy bạn nghêu che chắn, chẳng ai không theo khẩu lệnh.
Chạy kiểu thoải mái thật.
"Ngày 13/3/2019 Nắng Tư"
Chúc mừng sinh nhật 16 tuổi.
Ước gì ngày đó cậu.
"Ngày 20/3/2019 Âm u Tư"
Bảng vàng dưới lầu trưng ảnh top 3 mỗi lớp.
Lớp thủ quá.
Vào top 3 hơi khó.
Nhưng vẫn hi vọng ngày đi ngang qua.
Sẽ nhìn tôi.
Nên thi lọt vào top.
Cậu để đến không?
——
Dưới tòa nhà cấp 3 chúng bảng tin, mỗi thi đăng ảnh và bạn thành tích tốt.
Học thế chắc thường lên bảng vàng.
Tôi nhớ điều gì lật trang tìm nhật ký.
"Lê Kha: Hạng 13 khối"
Tay lướt trên con chữ, sao quen quá.
Mò mẫm ức mơ hồ, bỗng nhớ cuộc đối thoại.
Một hôm cùng Đường đi ngang buồn nên bảng vàng.
Đường chỉ vào nói: nhìn anh kìa, thế! Mà còn trai nữa."
Tôi theo hướng tay bạn chỉ, chàng trai da dáng thư sinh, đeo kính gọng đen, lên lành.
Nổi bật biển sinh giỏi.
Lúc gật lia lịa, lòng chỉ ngưỡng không nghĩ ngợi gì.
Trong tim tôi, thế không giao du gì mình.
Chúng cách nhau tầng lầu.
Điểm số chênh gần nghìn bậc.
Là vực thẳm không vượt qua.
Là khoảng cách không mơ tới.
Gương khắc sâu trí nhớ bỗng hiện về.
Tim đ/ập thịch, nóng bừng không vì sao, lau vội nước mắt tiếp tục đọc.
"Ngày 1/4/2019 Nắng Hai"
Hôm nay là Cá tháng Tư.
Giáo viên Văn giảng về từ "huyền tưởng"
Ngày xưa chồng nhớ vợ nên làm thơ rằng.
Vợ nhà nhớ chồng.
Giống là.
Anh nhớ em.
Anh không anh nhớ em.
Nhưng anh nhớ anh.
Ừ, nhớ anh đấy.
"Ngày 8/4/2019 Nắng Hai"
Đầu tháng 5 thao.
Giáo viên nghệ thuật tuyển cho tiết mạc.
Tôi rồi.
Đừng vì tập mà bỏ bữa.
Mỗi các phải tập dượt giờ tối.
Nhớ phải uống đầy đủ.
Lễ mạc cần đội hộ kỳ.
Được tập chung các mỗi chiều.
Do dự mãi cũng đăng ký.
Chiều mai gặp nhé.
Bạn cùng chăn tôi.
Cậu lắm.
Mải cậu.
Suýt giẫm phải thằng phía trước.
"Ngày 28/4/2019 Âm u Chủ Nhật"
Lễ mạc dời sớm.
Tôi bộ quân phục.
Thằng phía trai phát hờn.
Không biết để không.
Tôi rồi.
Cậu trang điểm.
Mặc diễn.
Xinh lắm, biết sao cho hết rực rỡ ấy.
Tôi khẽ khàng len đến cậu, thì thào hỏi bạn: "Chàng nhất kia thế?"
"Thần đồng đấy, hôm tớ kêu mà."
May quá, lúc thường trò chuyện bạn bè cũng nhắc đến tôi, quá trình hoàn thiện thân, đông đẩy đến chút.
Sẽ để dấu vết chứ, năm cấp này, nhất Lê Kha, nhất Lê Kha, thích bạn cùng chăn nhất cũng là Lê Kha.
"Ngày Nắng Hai"
Hôm nay là thao.
Tôi nhớ lúc vào văn phòng giáo viên danh sách.
Cậu không đăng thi đấu.
Sao nhiên tiếp sức?
Tôi chuẩn bị tôi.
Mượn máy ảnh.
Giả làm phóng viên cùng suốt quãng đường.
Xin vì không khác.
Công cậu.
Đành giả vờ ảnh.
13
Nước mắt vừa lau khô bỗng trào ra, ngăn sao nổi, nức thảm thiết.
Thì là ấy.
Trong trưa hè oi ả ấy, đường tỏa khét dưới nắng, ng/ực đeo bảng số.
Từ nhỏ không thao, vốn không đăng ký, nhưng hôm đó bạn bị trật chân, đành phải thay thế.
Tôi nhăn nhó chuẩn bị vạch xuất phát.
Tiếng phóng bay, giác sắp ch*t đến nơi, lúc dường chẳng gì ngoài đường đua cùng tiếng gió rít tai.
Chạy chừng đuối sức, nghe giọng nam lên".
Như vang ngay tai.
Tôi nghiến răng về phía trước.