Hóa mẹ nữ chính tiếng văn, vội vàng cho gái học Th/ai quyền, vật và võ tự do.

Mười năm sau, nam chính nở nụ q/uỷ "Dùng kế dụ địch sâu?"

Nữ chính lật một khóa gục hắn, lạnh: "Vậy dụ được không?"

1

"Mẹ nay b/ắt n/ạt con."

Tiểu nữ chính trắng nõn thơm phức bông gòn nép lòng tôi, đôi phúng phính khiến người ta chỉ muốn cắn một phát.

Tôi được véo nhẹ bé: "Nó gì con?"

Bạch Đường ngại ngùng mặt ng/ực tôi, giọng ngọng nghịu: "Nó... nó con, vợ..."

Nói xong liền chớp long lanh nhìn tôi, ánh đầy ngơ ngác.

"Cô giáo bảo đó hiện con, mẹ thấy lắm, muốn hôn."

Nhận thức được tính trọng, mặt nắm bé: "Đi, mẹ đưa đi giáo."

Mười trước, xuyên tiểu thuyết do t/ai n/ạn, kẹt đây trang web đóng cửa.

Không xuyên phụ, mẹ nền nữ chính - lúc học tiểu học.

Khi đọc truyện thì mất hết lương tri, nhưng sau mười sống chung nữ chính nhí, đâu xem nhân vật hư cấu.

Nghĩ đến cảnh bảy nam chính tương lai ép gái mình 18+, chỉ muốn hóa máy c/ắt tỉa đi tịch thu "vũ khí" chúng!

Đến trường, yêu cầu xem camera giám sát.

Hình ảnh rõ ràng cho thấy suốt bám đuôi Bạch Đường, đôi dán ch/ặt muốn rơi ra ngoài.

Hai đứa ngồi cùng bàn, kể trên giờ ra đều quấy rối Đường, khi thì gi/ật tóc, lúc sách vở.

Giờ ra lợi dụng chiều cao treo dây buộc Đường năn nỉ chịu lấy xuống.

Giờ thể dục chơi, hắn ôm chầm Đường rồi chụt một má.

"Đường Đường, em! Lớn nhé!"

Bạch Đường đẩy mấy đỏ hoe rơi lệ tầm tã.

Giang khoác Đường hùng hổ tuyên bố: anh!"

Cô giáo xem đến đây phớt tỏ vẻ chuyện: "Trời mẹ Đường đấy! Cậu ấy hộ hoa sứ giả Đường đấy!"

Mặt đen lại: "Trẻ điều, người lớn hùa theo? phản đối rõ ràng, giáo dục mà tự hào? huynh đâu? Tôi cần họ."

Cô giáo ngượng "Chuyện trẻ đùa thôi Bọn trẻ đâu á/c ý..."

"Chính chúng ngây thơ nên càng uốn Tôi liếc ta: "Cô Vương, điện đi."

Lớn nữ chính bảy nam chính "tự nguyện" cưỡng ép, chắc chắn ảnh hưởng từ quan niệm sai lệch kiểu này.

"Trong lòng muốn mà."

"Sao phản kháng?"

"Anh chỉ quá yêu thôi..."

Bàn nhỏ bỗng gi/ật giật. Tôi cúi xuống thấy Đường ngừng: "Mẹ... mẹ à?"

Lòng mềm nhũn: "Không đâu, yêu."

"Con bao giờ phức cả."

2

Bố xuất hiện vest lịch lãm, dáng người soái ca phim chiếc xe sang bước ta đưa hàng hiệu trị giá cả trăm triệu: "Xin lỗi, nhà đơn thân. Tôi bận việc nên sơ suất việc dạy con. Chuyện chỉ lầm thôi."

"Hiểu lầm?" Tôi nhíu mày: "Bọn trẻ ý thức giới tính. Cậu ảnh hưởng trọng đến sinh tôi."

"Con trai chủ động hơn tình cảm. Có khi Đường mà ngại ngùng." Người đàn quay sang bảo hỏi rõ bạn ấy đi."

Giang tiến đến bên "Em thật gh/ét à? Vậy vẫn nhận kẹo và cài tặng?"

Đường liếc nhìn tôi: tặng quà Chúng ta bạn..."

"Vậy chẳng sao?"

Đường túng: "Thích... nhưng..."

Giang reo lên: "Em anh, vậy anh! Anh gì sai?"

Cô Vương nắc nẻ: "Thằng lanh lợi thật!"

Tôi gi/ận run người, quay sang chất vấn phụ "Ông vẫn cho rằng suy nghĩ trai bình thường?"

Người đàn đáp bằng giọng đầy ẩn ý: "Hình chị đơn thân? Để mà dùng cả nhỏ..."

Mở hiệu ra, bên đồ ngủ ren mỏng tang!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17