Người Trong Mắt Mèo

Chương 10

12/06/2025 19:44

Bà lão m/ắng xối trẻ, rồi quay lão "Ông nói xem, mấy trăm nghìn mà để cháu nhận mặt ông bà?"

Lão ông im lặng, rít một hơi th/uốc dài.

Sau hồi đ/ập ầm ĩ, ba bỏ chen lấn nhau phía máy. Phải nhận, kia luộm thuộm nhưng đường lại hao hao Bạch Quang. Thấy họ tiến lại gần, vội quay lưng, lẹo vào thoát hiểm.

Đợi cả kỷ, mới dám quay lại căn Khỏi phải nói, ngập x/á/c th/uốc lá. lấy định nhưng cứ trơn tuột. Nhìn ổ khóa bị nhét đầy giấy vụn từ lúc nào.

27.

Mấy Bạch Quang vắng nhà, sống những dở khóc dở cười. Dù thể liên lạc hoặc báo bất cứ lúc nào, nhưng trong tâm tò mò biết gia đình kia trò nữa.

Đến thứ sáu, họ đ/ập giữa đêm. Bực quá, gọi Bạch Quang: "Cậu khi nào thế?"

"Sao thế?"

"Hỏi chuyện thôi."

Đầu dây kia khẽ cười, cười nhẹ như lông "Sắp rồi, ngay thôi."

"Ừ, đợi thêm tí nữa vậy."

"Vất cậu rồi."

Hừm, vất thật đấy, nhưng phải kiểu vất tưởng đâu...

Do mấy kia vây suốt, đông trong cạn sạch. Mấy ăn mì tôm, bánh mì khiến thèm phát đi/ên.

Trưa nay, đang định ra họ lại tới. Chàng đ/ấm đùng đùng: dâu ơi đi!"

Hai đổi kẻ sau năn nỉ: "Con dâu ơi, này nóng quá, mẹ nhiệt rồi!"

"Phải đấy! Cho mẹ vào hóng mát tí được không?"

Trời đất, dâu cái khỉ này?

Trò đang lên cao trào bước chân ồ ạt vang Giọng quát tanh c/ắt ngang: "Các đang thế?!"

Nghe giọng quen thuộc, mừng rỡ cửa. Bạch Quang đeo balo đứng đó, phong trần như vừa xa về. giơ điện thoại mặt như tiền: "Tôi báo sát. Không muốn phiền biến đi."

Thấy anh, bọn họ như củi tàn gặp nước. Chàng giơ tay hàng: "Em..."

"Em Bạch Quang liếc nhìn, kh/inh khỉnh: "Nhìn mặt mày xem, chúng giống không?"

Quả thật, mặt giống nhưng khí chất khác biệt hoàn toàn.

Đối phương x/ấu hổ: "Cậu nhận nhận mẹ chứ..."

"Cảnh trong năm phút nữa."

"..."

Chàng trừng đầy hằn học: ngày..." rồi dắt lủi thủi bỏ đi.

Tôi cùi tay anh: "Họ là...?"

"Không liên quan."

"Về đi, ch*t đói rồi."

"Cậu hỏi nữa à?"

"Cần hỏi."

Giang Bạch Quang nhìn như gặp lạ, mặt căng thẳng dần thành cười nhẹ nhõm.

"Cậu muốn ăn gì?"

28.

Giang Bạch Quang muốn nhắc đôi vợ tự xưng là cha mẹ. chẳng soi mói chuyện riêng. Thêm nữa, này bận tối mắt. ngồi đọc "Nàng cá", ghi chú đầy sách.

Trang nắn nót: "Nàng biến mất, hát tan vào sóng xô. Trên rong rêu nâu thẫm, lại bọt Đúng chất nghệ sĩ!

Đang đọc chuông reo. Nhìn nhòm, ông đội mũ lưỡi trai, đeo ảnh đứng ngoài. hỏi cửa: "Ai đấy ạ?"

"Chào nhạc của đang hot, content truyền thông."

Nghe lịch sự, cửa. thấy Hoàng Tôm, sáng rực: nuôi mèo à?"

"Ừ... coi như vậy."

Anh lập tức chĩa ống vào boss: "Xây dựng tượng yêu mèo thu hút giới trẻ."

Giang Bạch Quang từ phòng việc bước ra. Người ông vội bỏ mũ, để lộ cái hói: xin lỗi phiền vợ chồng..."

Anh cười nhìn tôi: "Cô chưa đồng ý đâu."

"..."

Hai bàn việc suốt đồng hồ. Ra dặn tôi: "Nhớ bảo theo fanpage nhé."

Sau đó, lén vào phòng hỏi: "Anh nổi à?"

Giang Bạch Quang Hoàng Tôm: "Chuyện xa vời."

Thấy ảnh pastel trên giơ lên: "Ngôi sao tương lai xin tấm nhé?"

Ánh nắng xuyên rèm voan trắng phủ lên dáng thanh Đôi huyền dịu dàng: "Chụp ảnh à?"

"Vâng."

Anh ngượng nghịu nhưng vẫn mỉm cười hợp tác. tấm vừa chụp: "Ký thần tượng."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17