Tôi đã già rồi, Tiểu Tiểu hàng năm vẫn gửi tiền phụng dưỡng, nhưng cô ấy chưa từng trở về. Tôi và Khương Thiếu Côn đã tìm khắp Kinh Đô mà không thấy cô ấy.

Tôi và Khương Thiếu Côn tính toán lại tài sản, chỉ giữ lại phần cần thiết sinh hoạt, số còn lại đổi thành tiền gửi cho Tiểu Tiểu, chỉ mong cô ấy gặp chúng tôi một lần.

Nhưng cô ấy không nhận tiền, cũng không nhận chúng tôi.

Khương Thiếu Côn nói, cả đời anh ta như một trò cười, rõ ràng anh ta chỉ muốn bằng mọi giá leo lên cao để con cái đỡ khổ, vậy mà cuối cùng, đến đứa con cũng chẳng còn.

Nếu được quay lại, anh ta sẽ không bao giờ nhận nuôi Giang Hân Hân.

Nếu được quay lại, tôi nhất định sẽ đối xử tốt với Tiểu Tiểu của tôi. Tôi có biết bao cơ hội để yêu thương cô ấy, nhưng chẳng nắm bắt được lần nào.

Tiểu Tiểu của tôi.

Nửa đời còn lại, tôi không bao giờ gặp lại Tiểu Tiểu của mình nữa.

Ngoại truyện 3 (Hà Kỳ)

Nhà tôi ở Kinh Đô, bố mẹ bận rộn kinh doanh, chẳng có thời gian quản tôi. Thế nên từ nhỏ tôi đã xem anime đọc tiểu thuyết, thuận lợi trở thành một kẻ mang sức mạnh M/a Tôn... mắc bệ/nh trung nhị.

Bố mẹ chê tôi quá nh/ục nh/ã, gửi tôi đến tỉnh A - nơi có trình độ giảng dạy cực cao để học cấp ba.

Ở đây, tôi gặp được tình yêu đời mình.

Ngày đầu nhập học đã thấy một cô gái, dễ thương từ sợi tóc đến ngón chân, hoàn toàn hợp gu tôi.

Nhưng trái tim thiếu gia Hà đâu dễ dàng chiếm được!

Tôi ngoảnh mặt làm lơ.

Rồi cô ấy tự nhiên bọc bìa sách.

"Học sinh tiểu học mới bọc bìa sách." Miệng nhanh hơn n/ão, tôi buột miệng nói ra.

Sau đó hối h/ận muốn bóp cổ mình ch*t luôn.

Cô ấy liếc tôi một cái.

Dưới sự nài nỉ mãnh liệt của tôi, cô ấy đã làm bạn cùng bàn với tôi suốt ba năm.

Trước đó khi đổi chỗ, có một thời gian ngắn tôi ngồi cạnh một thằng con trai. Dưới sự quấy rối nhiệt tình của tôi, thằng đó không chịu nổi phải xin cô giáo đổi chỗ.

Tiểu kế sơ sài thôi mà, tiểu kế sơ sài.

Cô ấy không chê tôi bệ/nh trung nhị, không chê cánh tay dài của tôi hay lấn sang chỗ cô, cũng không gh/ét mùi mồ hôi sau khi tôi đ/á/nh bóng rổ.

Cô ấy tuyệt thật đấy!

Nhưng Tiểu Tiểu tuyệt vời thế lại sống rất khổ. Tôi biết, chẳng ai đến họp phụ huynh cho cô ấy cả.

Bố mẹ tôi bay từ Kinh Đô đến dự họp phụ huynh cho tôi, nhưng cô ấy thì không.

Cô ấy đơn đ/ộc ngồi một mình ở chỗ ngồi.

Tôi liền bảo mẹ tôi thành mẹ cô ấy!

Mẹ nháy mắt ra hiệu với tôi, rồi nói với Tiểu Tiểu: "Cháu ơi, dì đến dự họp phụ huynh thay cho cháu nhé? Tập dượt trước, cháu có thể gọi dì là mẹ."

Giang Tiểu Tiểu ngẩn người, gọi: "Mẹ."

Tôi muốn nhảy ra ngoài cửa sổ, rồi lăn lộn tại chỗ, trèo lên cây, gào lên như người rừng Tarzan.

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi đạt được mong ước, dẫn Giang Tiểu Tiểu về Kinh Đô.

Giấc mơ nhiều năm thành hiện thực, cả người như bay bổng.

Điều duy nhất không vui là Tiểu Tiểu học trường y, bận kinh khủng! Tôi thường xuyên không gặp được cô ấy, khổ sở vô cùng.

Còn một chuyện nữa, tên Lý Nguyên Tân đó, bạn cùng lớp tôi, nhìn đã thấy muốn đ/ấm. Hắn ngày nào cũng chạy sang trường y, không hiểu nghĩ gì, đó là vợ tôi mà.

Mày không có vợ hả?

À đúng, hắn đúng là không có thật.

Lý Nguyên Tân con chó này, đúng là chó thật.

Tôi và Tiểu Tiểu kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp cử nhân. Trong đám cưới hôm đó, Lý Nguyên Tân cố tình chụp ảnh x/ấu của tôi.

Còn gửi cho tôi xem, bảo tôi cười như một con chó ngốc.

- Hết -

Chỉ có thế thôi sao?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Kẻ Đào Tẩu Tiểu Điềm Omega

Chương 13
Tôi xuyên qua vào một câu chuyện ABO, trở thành một nhân vật phụ đáng thương bị ép kết hôn Trong lúc tắm, tôi trượt chân ngã đập đầu đến mức... làm tổn thương não. Quên sạch nhiệm vụ, quên cả hệ thống. Suốt ngày chỉ ôm alpha kết hôn của mình mà cắn cắn gặm gặm. Đến khi phát hiện bụng mình đã đội lên một cục, tôi chợt thấy đám bình luận lướt qua. “Nhân vật phụ này làm cái quái gì thế?!” “Không ác độc nữa rồi à? Không gây chuyện nữa hả?” “Mày dùng nhan sắc mơn mởn như vậy mà dụ đại phản diện thành nô lệ tình yêu sao?” “Ôi nhưng bạch nguyệt quang của phản diện sắp về rồi, số phận vẫn không thay đổi, hắn sẽ chọn bạch nguyệt quang, còn nhân vật phụ và bé con đều phải xuống mộ...” Thì ra Thẩm Tuy Tri chính là đại phản diện?! Tôi liền dẫn theo con bỏ chạy trong đêm. Con tôi và mạng sống, tôi đều phải giữ bằng được.
274
4 Nhân Danh Anh Em Ngoại truyện
7 Taxi Đêm Chương 16.
8 Đừng bỏ anh Chương 13
9 Bệnh Chương 42

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tôi là fan CP trong show giải trí

Chương 18
Tôi lén lút “chèo thuyền couple” trong chương trình tạp kỹ, ban ngày quay show, ban đêm làm đầu bếp. Vừa là tác giả, họa sĩ, vừa kiêm dựng video, cuối cùng tôi thẳng thắn luôn, trong lúc phát sóng trực tiếp của show thì trốn vào một góc "nấu ăn" điên cuồng. Cho đến khi máy quay vô tình lia qua, lộ ra đúng cảnh tôi đang vẽ một bức fanart nóng bỏng. Khán giả trên khung bình luận lập tức bùng nổ. Các fan couple đồng loạt kêu gào kinh ngạc: [Đại thần là chị sao?] [Đại thần tiên của giới chúng ta lại là phóng viên chiến trường!] [Ôi trời, đồng fan của tôi hóa ra là Hứa Điềm.] [A a a, vậy là những câu chuyện mà Đại thần Điềm viết đều là thật!!] Tôi bất lực chào qua camera: "Haha, chào mọi người, cái đó, ừm, cấm truyền tải và chỉnh sửa thương mại nhé." A a a a, tôi mất hết mặt mũi để sống rồi! Tôi phải xóa hết mấy bài viết đó ngay lập tức thôi!
Boys Love
Đam Mỹ
Hiện đại
647
DUNG HÒA Chương 7 HẾT
TẬN CÙNG TINH HÀ Chương 8 - HẾT