Giọng điệu ấy nghe xót một cách khó hiểu.
Bởi trước đây lần hai người họ đ/á/nh, đều người đầu tiên lao Chu Duệ.
Nhưng đã khác.
Người cần chinh phục không ta.
Tôi bước cạnh Chu sát đáp: Duệ tự chăm sóc bản thân. thương nặng hơn".
Chu ngạc nhiên, ánh đăm đăm nhìn tôi, khóe môi nhếch nửa vời: "Cô định bôi th/uốc cho sao?"
Tôi lúng túng gật không chối, quay để lộ vết thương lưng. bụng săn chắc đỏ mặt.
Khi đang thoa th/uốc, bất ngờ hỏi: "Sao thích Chu Duệ?"
"Có lẽ vì ấy ứng sáng giá kế thừa tập Chu chủ tịch tương lấy ta" nói thật đùa.
Anh khẽ cười lạnh: "Chỉ vì thế?"
"Ừ. Xã này nghèo đói tội lỗi. sống sung sướng, không b/ắt n/ạt nữa".
"Sao không rời khỏi đây? nơi không ai để bắt đầu lại?"
Tôi mình, tay vô ý mạnh: "Anh bỏ đi?"
"Đang nghĩ tới". mày ngắn gọn.
Tim xuống. Chu thật sự không màng ngai vàng chủ tịch. Thế còn đường về nhà không?
"Nếu ngôi đó..." đột ngột xoay người, khuôn mặt tuấn áp sát "Em thích chứ?"
Hơi thở giao hòa. không dám nhìn thẳng vặn nắp th/uốc có thể từ mà thích".
"Thanh Thanh?" Giọng vang lên.
"Ưm?"
Đôi băng giá bỗng ẩn hiện động, cười nở môi: "Em không? rất thiếu thốn tình thương. Những lời em dễ tin đấy".
...
Tôi không thế nào. Lòng dâng nỗi xót xa. Ở thế giới thực, đứa trẻ mồ sống với bà. cảm người mình tin tưởng phản bội.
"Bỏ cuộc không?" Vừa bước khỏi phòng, hỏi hệ thống.
"Cô xóa sổ thì cứ việc" Giọng hệ lạnh băng.
Tôi đang phân vân thì hệ hốt hoảng báo: Duệ rồi!".
Quả nhiên, ta đứng chắn ở cuối cầu thang, ánh dữ dội nhìn tay đang kín vết roj: "Em đi gặp rồi?"
Tôi lạnh gật Chu Duệ siết ch/ặt tay "Sao em dám thân thiết với hắn? không thích thế!"
"Việc làm cần thích? ai dữ tay lại.
Hắn gằn "Em trách không c/ứu em lúc đó? Lúc thì Trương Kỳ đã đ/á/nh em gần xong. xuất hiện chỉ cha nổi thêm. Em kéo vũng lầy sao?"
Tim thắt 15 cùng vượt khó, những trận đò/n thay chịu chỉ đổi lời lẽ tà/n nh/ẫn này. Nhớ kiếp trước khi Trương Kỳ cho người vây đ/á/nh, đứng nhìn ngất đi vì đ/au đớn, tuôn rơi.
"Mỗi lần đều có lý do để bỏ rơi tôi" ôm nghẹn "Tôi con người, đ/au!"
Xô đẩy ra, chạy về khóc thức. gõ cửa vang lên. Chu đứng đó, ánh dịu dàng nhìn vệt má tôi...