Hái trăng

Chương 8

13/07/2025 02:32

29

Bước phòng, nghe thoại.

Giọng Trần trầm ấm quyến rũ: "Trăn, lâu thế chưa xuống?"

"Sắp vào thang máy rồi."

"Anh đợi xe."

"Trần Nguyệt... đến?"

"Chẳng đáng ánh sáng sao?"

"Anh Tôi nhịn cười.

Bước vào thang máy, quay tầng, bất chợt đứng xa, nhìn gọi điện.

Tôi sững người, cửa thang máy từ khép hình bóng dần khuất đi.

Ra thang máy, băng qua sảnh, nhìn ngay chiếc trọng đắt giá choáng ngợp của Trần Nguyệt.

Khi bước thềm, hơi nhanh, cửa bỗng mở ra.

Trần mặc bộ công sở màu xám đậm, ánh lùng, dáng vẻ cách, bước những bước dài trước mặt tôi.

"Hứa Trăn, th/ai, thềm còn nhảy nhót..."

"Yên tâm đi, lần kiểm tra th/ai trước, bé con của triển tốt lắm."

Tôi rồi nhìn anh: "Sau biết đâu còn nhờ con nữa, cẩn thận..."

"Hứa Trăn, tại phải con nhờ sang?"

Tôi gi/ật mình, vô muốn đổi đề.

Trần kéo vào lòng:

"Người lớn nhà răn dạy con cái họ Trần đời mờ ám, phải thân phận minh Vì vậy, Cảng xong, chúng ta đăng ký kết hôn."

Tôi chịu mặt nhìn chỉ nhìn chằm chằm vào hoa tinh xảo khuy áo nhìn xè.

"Em đồng ý."

"Anh hôn trước, rồi đính lễ đính lễ thành hôn lễ, nghi thiếu gì."

"Vì bé sao?" Mắt đỏ hoe, cố đẩy ra.

Trần ch/ặt hơn, khẽ hôn chân tôi: "Vì Hứa Trăn."

30

Hôm trước Trần đưa Kông, chuyển mười triệu vào tài khoản tôi.

Trong thoại, tôi: "Thật ký tên, chuỗi san rồi."

"Đó Tứ nhỏ làm nhận ra."

"Chu Hoài..."

"Giờ nghĩ lúc Tứ những lời hóa đều ẩn ý sâu xa."

"Hứa Trăn, tốt, xứng Tứ ca."

Sau cúp máy, hiện tin ngân hàng thông báo dư tài khoản tỷ trăm mười triệu.

Tôi ngạc nhiên, tấm thẻ ngân hàng chính thẻ đưa Trần trước đây.

Nhưng Trần trả lại.

Tôi luôn nghĩ, chỉ trăm triệu của riêng tôi.

Trên chuyến bay Kông, tựa vào lòng Trần Nguyệt.

Nửa hỏi anh: "Sao nhiều thế?"

"Sợ chịu thiệt thòi, đủ thì phải vất vả."

"Sao để thoại em, chắc chắn gọi sao?"

"Anh hy vọng gọi, nhưng hy vọng."

Trần xoa tôi: muốn đón em, nhưng sợ sự ta b/ắt mức đó."

"Trần Nguyệt..."

Tôi nhịn chui vào lòng anh.

Mùi hương dễ chịu, trầm nhàng, khiến lòng vô cùng an yên.

Không hay biết, ngủ thiếp anh.

Trần đắp chăn tôi, mãi buông.

Anh vốn tin vào tình yêu sét đ/á/nh.

Nhưng lần gặp Hứa Trăn thời thanh niên, động vì cô.

Lần hai gặp thề cưới nhà.

Nhưng Hứa Trăn lâu.

tuổi trăng tròn ấy, hớn hở kể thân việc mình thầm tr/ộm nhớ thế nào.

biết, nghe những lời ấy, lòng vui sướng biết bao.

Nhưng sau đó, bỗng bố đón quay tìm cô.

Thì thích học trường biết chơi bóng rổ, ngày sân xem ta đ/á/nh bóng.

Anh ở ba ngày, dỗi ba ngày.

Cuối cùng tìm Cảng liền c/ắt liên tất học.

Nhiều sau gặp hôn lễ của Hoài.

Cô chẳng giống chút nào so trước kia.

Đôi còn biết cười, lớp u dày đặc, lông lúc nào nhíu lại.

Sau nghe giúp việc họ đêm tân hôn về.

Anh ta nuôi tình ở khách sạn B/án Đảo, trọn hai năm.

Lúc ấy, vừa vừa lo cô.

Liền tìm cớ tạm ở Kinh thành.

Rồi sau đó, lén khóc vườn sau.

Anh nhịn bước ra.

Nhưng Trần ngờ rằng, Hứa Trăn đưa lời thỉnh như thế anh.

hoàn chối mình thích thời niên thiếu.

Anh hối h/ận, kh/inh bỉ chính mình như thế.

Nhưng cuối cùng, vô cùng mừng vì sự nhượng bộ dành ấy.

Còn gì hơn mình nằm yên ngủ mình?

Trong còn bé con của hai?

Trần nhịn hôn lòng.

Giờ ăn đến, viên hàng lịch sự hỏi thăm,

Trần mỉm cười dịu dàng, giọng: "Vợ ngủ, trước dậy, xin đừng làm phiền chúng tôi."

Nữ viên trẻ đẹp nhìn phụ nữ lòng ánh ngưỡng m/ộ.

Trong giấc mơ, lông giãn ra, miệng khẽ nhếch lên.

Còn đàn gương mặt thanh tú, cử chỉ lịch lãm.

Trên dài thon chiếc nhẫn cưới giản dị.

Còn chỉ chuỗi san rực lộng lẫy.

Da trắng mịn, chuỗi hạt đẹp tột cùng.

nhiều sau, nữ viên nhớ mãi vợ chồng cưới này.

Mà nhiều sau đó, Trần và Hứa Trăn trai gái.

Họ yêu nhau như thuở ban đầu.

Bạn xem, mặt trăng hái được,

Khi nó gặp khiến nó sẵn lòng cánh,

Dù cách vạn dặm, nó bên rơi vào cô.

(Toàn hết)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thấy Khung Chat, Tôi Và Kim Chủ HE

Chương 16
Năm thứ ba làm người tình của Lục Hành Vân, tôi đã gom đủ tiền và quyết định chia tay hắn. Tối hôm đó, tôi đeo chiếc túi nhỏ, vui vẻ nói lời tạm biệt với hắn: “Lục Hành Vân, em đi đây. Anh phải tự chăm sóc mình cho tốt nhé.” Hắn ngồi chết lặng trên ban công hút thuốc, không nói một lời. Ngay khi tôi đặt tay lên tay nắm cửa, trước mắt bỗng hiện ra một loạt bình luận điên cuồng bay qua: ‘Bé ơi, mau nhìn chồng em đi, chỉ số hắc hóa sắp đầy rồi đó!’ ‘Hắn tưởng em định chạy theo thằng đàn ông rẻ rúng kia, chỉ cần em bước qua cánh cửa này là hắn sẽ nhốt em lại đó!’ ‘Mau quay lại nhận sai đi, hắn có thể dâng cả mạng sống cho em đấy.’ ‘Em cũng đâu muốn bị hắn trói trong phòng tối tra hỏi chuyện ấy ấy mỗi ngày, đúng không? Hả?’ Tôi cứng nhắc quay đầu lại, trong làn khói mờ mịt, ánh mắt của Lục Hành Vân khóa chặt lấy tôi...
886
4 Cụ Tôi Chương 15
5 Đêm Đổi Vợ Chương 12
6 Cô Gái Mù Chương 21.2
7 Ở Lại Bên Anh Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm