Xin chào, Quỷ Thần Đại Nhân

Chương 7

16/09/2025 14:55

Đạp hết ga, phóng đi như bay.

Chương 29

Tôi đã rút hết tiền mặt. Giờ tôi cũng thành tiểu phú bà rồi. Thuê y tá chăm sóc mẹ, trả hết khoản n/ợ khổng lồ từ hồi bà ốm. Số tiền còn lại tôi m/ua một căn nhà. Trong tài khoản vẫn còn hơn 30 triệu.

Từ giờ tôi chẳng định làm việc nữa. Cứ sống bằng tiền lãi cũng đủ đi du lịch khắp bốn châu. Làm xong hộ chiếu, tôi bước ra bãi đỗ. Vừa qua góc tường, một cú đ/ập mạnh vào gáy khiến tôi ngất lịm.

Tỉnh dậy thấy mình bị trói ch/ặt như bánh chưng. Người quen mặt đang đứng trước mặt nhìn tôi với ánh mắt âm u.

- Chào, lại gặp nhau rồi nhỉ.

Tôi cười toe toét chào.

Ông chú ba khịt mũi lạnh lùng:

- Đồ vật đâu?

Tôi nghiêng đầu tỏ vẻ ngây thơ:

- Đồ vật gì cơ?

Ông ta xông tới túm tóc tôi, giọng đầy đe dọa:

- Thứ trong két sắt đâu?!

- Két sắt nào chứ?

Tôi tiếp tục giả nai.

- Để cháu tra hỏi nó, chắc chắn sẽ moi ra manh mối. - Một gã đầu trọc đầy hình xăm bước ra từ góc phòng, chắc chính hắn đã b/ắt c/óc tôi.

Ông chú ba nhìn tư lự:

- Ai cử mày tới? Phải họ Cố không?

Tôi ngây ngô:

- Chú nói gì em chả hiểu?

Ông ta móc ra chiếc trâm áo ngày đó:

- Tao tìm thấy cái này cạnh két sắt. Trùng hợp nhỉ?

- Tao đã điều tra mày. Tại sao mày có thẻ tín dụng của Cố Thừa? Hai đứa là gì của nhau?

Tôi bật cười ha hả:

- Chú đã hỏi thành khẩn, vậy em nói thật nhé!

Ánh mắt tôi lấp lánh:

- Em là bạn gái Cố Thừa!

- Xạo quần!

Ông chú ba ch/ửi thề, đảo mắt nhìn tôi đầy kh/inh miệt:

- Tao hiểu thằng bé Cố Thừa, nó chưa m/ù tới mức để ý loại đàn bà như mày.

Chương 30

Tôi nghiến răng nghiến lợi muốn cắn ông ta một phát. Loại đàn bà như tao là sao hả???!!

Kh/inh khỉnh nhìn lại, tôi tuyên bố:

- Chú không tin thì thôi. Em đã có bầu với anh ấy rồi!

- Không tin thì sao em có thẻ tín dụng và biết mật khẩu?

Câu nói đầy sức thuyết phục khiến ông chú ba đứng hình, mắt đảo quanh bụng dẹt lép của tôi. Tôi tiếp tục bịa:

- Em tới đây để nhận di sản.

- Tài sản họ Cố có ít nhất một nửa thuộc về đứa bé trong bụng. Các người đừng hòng chối cãi!

Dù ông ta không nói gì, tôi tin lão già này đã nuốt mồi. Ông ta với tay định sờ bụng, tôi vùng đ/ập đầu vào mặt ông ta:

- Đồ già dê! Coi tay chân vào!

- Động vào người yêu cháu trai mà không biết ngượng à?

Ông chú ba lảo đảo suýt ngã, tên trọc lốc đỡ lấy. Hắn nắm đ/ấm giơ lên định dạy tôi bài học. Ông chú ba ôm đầu ngăn lại:

- Gọi bác sĩ Lâm tới.

Tên trọc lốc gi/ận dữ liếc tôi. Tôi nhe răng đáp trả. Ông chú ba nhìn tôi đầu ẩn ý rồi quay đi.

Chương 31

- Đứng đó làm gì? C/ứu em mau!

Tôi trợn mắt nhìn Cố Thừa đang núp sau cửa. Anh cười khổ, tay với về phía tôi.

- Đm, lúc này còn mơ tưởng...

Giọng tôi nghẹn lại. Bàn tay anh xuyên qua má tôi. Nhìn ánh mắt kinh ngạc của tôi, anh cười đắng. Nước mắt tôi ứa ra, cố nuốt nghẹn vào trong. Lầu bầu:

- Đồ vô dụng! Đến hẹn lại lên. Thôi tự xoay xở vậy!

Vật lộn như sâu đo, tôi bò tới bàn làm việc. Dùng lưng đ/ập vào bàn. Chiếc d/ao rơi lộp bộp. Vật vã cầm được d/ao, tôi cà sợi dây. Sau sáu lần cổ tay bị đ/ứt, sợi dây ch*t ti/ệt cuối cùng cũng đ/ứt. Tháo hết dây trói, tôi mở cửa.

Chương 32

Ba gã ngoài cửa - ông chú ba, tên trọc và bác sĩ mặc áo blouse đồng loạt quay lại. Tôi đóng sầm cửa. Ngay sau đó cửa bị phá, tên trọc xông vào.

- Thả em ra!

- Chúng mày muốn gì?

Tôi bị ghì ch/ặt trên bàn, giãy giụa. Ông chú ba ra lệnh:

- Trói nó lại.

Cố Thừa cuống quýt chạy quanh phòng. Tên trọc và bác sĩ Lâm cầm dây tới. Tôi vùng dậy húc đầu thật mạnh. Bụp! Bác sĩ Lâm ngã xoài ra đất. Tôi thấy hoa mắt, ù cả tai.

- Con nhỏ này!

Tên trọc t/át tôi một cái đ/au điếng. Tôi cắn ch/ặt vào mu bàn tay hắn. Tên trọc gào thét. Đầu tôi đ/au nhói, m/áu chảy ròng ròng. Ông chú ba cầm nghiên mực đ/ập tôi, mặt lạnh như tiền:

- Trói ch/ặt. Tao tự tay tiêm.

Tôi biết mũi tiêm này chắc chắn không phải th/uốc bổ. Giãy giụa đi/ên cuồ/ng, tên trọc nhét giẻ vào miệng tôi. Tôi trừng mắt thề sẽ không tha cho lũ s/úc si/nh này. Chờ đã, Cố Thừa đâu?

Chương 33

- Khoan! Để tôi tiêm.

Bác sĩ Lâm ôm đầu đứng dậy. Ông chú ba đưa ống tiêm. Tôi tuyệt vọng nhìn mũi kim tiến lại. Bỗng tên trọc hét thất thanh. Mắt tôi mở to ngạc nhiên. Bác sĩ Lâm đ/âm nhầm vào tay tên trọc.

- Anh làm gì vậy?

Ông chú ba cảnh giác. Bác sĩ Lâm xoa đầu cười ngượng:

- Xin lỗi, lần đầu tiêm nên tay run.

Tôi chớp mắt liên hồi:

- Ừm ừm! (Cố Thừa đó hả?)

Bác sĩ Lâm quay lại nhìn tôi. Đúng là anh rồi! Tôi kêu lên trong miếng giẻ:

- Ừm ừm ừ! (Mày sống rồi! C/ứu tao mau!)

Chương 34

Ông chú ba phát hiện bất ổn, lùi lại. Tên trọc đã sùi bọt mép. Bác sĩ Lâm - à không, Cố Thừa đẩy gọng kính lên thở dài:

- Độc thật đấy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm