Gió Ngừng, Tình Đã Muộn

Chương 3

26/06/2025 07:05

Thân mệt tâm h/ồn nát.

Ôn lặng châm điếu th/uốc, im lặng tỏa giữa tôi.

Tôi mệt mỏi dựa lưng khóe mắt đỏ hoe.

Trong làn khói mờ ảo, lên tiếng: "Cô về rồi."

ám ai thì đương cần nói rõ.

Tôi hạ cửa kính nhìn màn đêm dày bên ngoài khẽ nói: "Ôn Sinh, 18 tuổi nói yêu em mãi mãi."

Khi nói ra câu thân buồn nôn t/ởm.

Rõ ràng câu nói nhẹ nhàng, 18 tuổi tin chắc đinh đóng cột.

Sau lâu, dập tắt điếu th/uốc: "Ừ, đó là lỗi em."

Tôi biết thực áy náy tôi.

Khoảng thời chia tay, gào thét thế nào, chịu hết.

Anh êm ái nhất mắt giờ cãi vã, để ý rối của tôi.

Hình ảnh gào thét đi/ên cuồ/ng tương phản rõ điềm của anh.

Khiến trông kẻ đi/ên rồ phi lý.

Lúc đó, gần phá hủy tất kỷ của hai tôi.

Nhưng dừng ở đó thôi.

Tình yêu của chừng ấy.

Xét cho cùng, mắt anh, yêu nhau thời gian, phát hiện thích hơn.

Vì vậy chia tay.

Đúng vậy, yêu chia những hết thường.

Anh mãi mãi biết rằng, cuối cùng đó, sinh linh nhỏ bé lặng biến mất.

Sinh, là kẻ gián tiếp gây ra ch*t đó.

Nếu nếm trải giác của liệu nhẹ nhàng gạt qua đó không?

Nỗi đ/au từng trải qua, phải nếm thử lần, thế bằng.

11

nay th/ủ đo/ạn của tệ thế nào, dưới ảnh hưởng bố anh, cộng thêm việc vô tình đó.

Ôn nhượng bộ mềm lòng.

bố anh, tiếp tục rắc rối nữa.

Ba trời, mài hết mọi kỳ của Sinh.

Anh nói những lời nghe, quan tâm của tôi.

Tan làm mang về cho là hoa thích.

Tôi lấy nói ơn, chưa giờ cắm bình, để mặc nở tàn úa góc.

Sáng sớm trước ra khỏi nhà, biệt báo cho biết đi làm, gặp lại.

làm rất vụng về, dần trở nên giống cặp vợ chồng thường.

Chỉ biết sao làm thế.

Anh đang ép thân tất cả, kết quả thay đổi, tự thích nghi.

Ký ức xưa tránh né, bắt cởi mở lại.

Chúng thường xuyên cập trước, càng giống con trước của anh.

Mọi thứ đang phát triển hướng tốt đẹp, càng mệt mỏi.

Giống quả nhìn bên ngoài vẫn nguyên bên th/ối r/ữa.

Vết tích tụ bị che đậy, cứ mọi thứ lành lặn xưa.

Tối đó, nhìn mâm cơm ắp màu đỏ, vô nói: "Em được cay mà?"

Tôi mặt sắc, miếng thịt bò luộc.

Thực ra vẫn được nhiều, nuốt xuống, cổ họng vẫn rát bỏng.

Tôi nhìn anh, khẽ nói: "Ôn Sinh, đó trước rồi."

Vừa dứt lời, bầu khí phòng khách lập tức xuống.

Ôn rót đặt trước mặt giọng dàng hơn: "Lát nữa đ/au bụng đấy, được nên ít thôi."

Sự áy náy của hề che giấu, được cười.

Ôn Sinh, càng áy càng mong ngóng biểu của biết được cuối cùng.

Tối đó, xong bước ra khỏi phòng bị ch/ặt.

Người cứng gần phản xạ đẩy ra.

Ôn vòng phía sau, áp khuôn mặt lên vai hơi thở nói phả nóng ngứa.

Ba kết hôn của hiếm đụng mỗi lần thực hiện biện pháp phòng tránh.

Ôn rất ch/ặt, cuối cùng nói: "Tiểu Thu, ta đứa con đi."

Vợ chồng con nhau là hết thường.

Tôi phản sau vài giây, quay lưng sờ lên bụng: "Được thôi, hãy đứa con."

Chuyện sau đó diễn ra lợi, ý mơ hồ, bụng kìm được mắt.

Ôn cúi xuống khẽ cắn mí mắt hỏi sao khóc.

Tôi nói gì, thân t/ởm.

Bốn trước phạm sai lầm, khả gánh vác.

Sau ngủ, dậy lấy th/uốc ngăn kéo ra, chần nuốt vào.

Sai lầm từng phạm mấy trước, lặp lần nữa.

Sắp rồi, cần trì thêm thời nữa, là vứt hoàn toàn lớp vỏ bọc trên người.

12

Tin nhắn của Ngôn Thanh nằm dự tính của tôi.

Còn hơn thời tính toán, đoán là nói gì đó cô ấy.

Địa điểm gặp mặt rất quen thuộc, là KFC.

Tôi biết lý Ngôn Thanh chọn nơi xưa chia KFC.

Trên đi, được tin nhắn của báo nay tăng ca về muộn.

Tôi xuống, Ngôn Thanh đưa đẩy phần khoai tây chiên trước mặt tôi: "Nhớ em thích nên biệt gọi đấy."

Đây là lần tiên sau năm, bước chân nơi này.

Mùi thơm nhẹ của đồ mũi mặt biểu bốc lên cho miệng.

Ánh mắt qua bàn Ngôn Thanh ý để trước mặt tôi.

sợi dây chuyền, nhớ sợi dây chiếc.

Ngôn Thanh chống cằm rất tự nhiên: "Thời đi du lịch rồi, hiểu ra đạo lý, không?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm