「Tạm biệt, tao không fan hâm m/ộ hắn nữa đâu, Sisi của chúng ta xứng đáng với người đàn ông tốt hơn, đẹp trai thì có ích gì? Hắn có biết tôn trọng những cô gái nỗ lực không?」
「Đúng là đáng kh/inh, hắn không xứng đáng hát ca khúc chính phim của Sisi, phát t/ởm~」
Phía Hứa Tư Tình, fan hâm m/ộ đồng loạt công kích Giang Khước, nhưng fan của Giang Khước cũng chẳng phải dạng vừa.
Họ liền trưng ra hàng loạt giải thưởng âm nhạc Giang Khước đạt được trong những năm qua, cùng những nhận xét chuyên môn khi anh tham gia các chương trình âm nhạc, khẳng định những đ/á/nh giá của Giang Khước đều khách quan công bằng, tuyệt đối không có ý chế giễu Hứa Tư Tình.
Thậm chí có tin đồn từ paparazzi tiết lộ Hứa Tư Tình suốt một tuần trước khi ghi hình vẫn rong ruổi đi chơi. Bằng chứng từ các bức ảnh chứng minh cô hoàn toàn không chịu luyện tập, chỉ mải mê ăn chơi, hình tượng "cô gái nỗ lực" mà cô dày công xây dựng bỗng chốc sụp đổ.
「Phải rồi, Sisi nhà các bạn chăm chỉ nhất thiên hạ, suốt ngày rong chơi bận rộn chân không chạm đất, đúng là 'nỗ lực' theo một cách nào đó (cười khẩy).」
「Ha ha! Vừa dựng hình tượng xong đã đổ sập, mấy fan cứng họng đi xin lỗi Giang Khước đi, hát dở thì đừng đổ tại không cố gắng!」
Những fan cuồ/ng nhiệt bênh vực cô giờ đành im thin thít, không dám lên tiếng.
Mạng xã hội ngập tràn scandal về Hứa Tư Tình. Tôi vừa đọc bình luận chê bai cô, vừa thưởng thức những bức ảnh cô mặt mếu máo bị paparazzi chộp được, lòng vui khấp khởi.
Kẻ hạ đ/ộc đã bị bắt, nhưng Hứa Tư Tình - kẻ chủ mưu đằng sau cũng đừng hòng thoát tội.
Chưa hết bão tố này, paparazzi lại đăng ảnh cô bị cảnh sát đưa đi. Lập tức, "Hứa Tư Tình bị bắt" lại leo top trending. Ban tổ chức "Rực Rỡ Âm Nhạc" nhanh chóng loại cô khỏi chương trình.
Thấy chưa, chị gái tốt bụng này đã tặng em một ngày hai lần lên trending, đáng lẽ em phải cảm ơn chị mới phải.
13
Tâm trạng vui, tôi thèm đồ ngọt. Đi ngang tiệm bánh, một đôi vợ chồng thu hút sự chú ý.
Họ ăn mặc giản dị, nụ cười hạnh phúc. Họ lục hết túi cũng không đủ hai trăm nghìn. Nhưng họ vẫn say sưa chọn bánh, dù số tiền ấy chỉ m/ua được chiếc bánh nhỏ.
「Tiểu Vũ thích nhất bánh nhiều kem, mình chọn cái này đi! Năm sau cố gắng ki/ếm tiền m/ua cái to hơn!」
Tôi lặng lẽ đứng nhìn họ nâng niu chiếc bánh, bước đến chỗ cậu bé đang đợi ngoài cửa, xoa đầu cậu.
Cậu bé khoảng bảy tuổi, thấy bánh kem liền reo lên: "Bánh! Bánh!"
Hình ảnh ấy khiến tôi nhớ lại thuở nhỏ, từng gặp cậu bé đầu tóc rối bù đứng thèm thuồng trước tiệm bánh. Tôi m/ua tặng cậu chiếc bánh lớn, cậu vừa ăn vừa khóc nói sẽ không bỏ nhà đi nữa. Sau đó cảnh sát đưa cậu về, tôi chẳng gặp lại.
Nếu không gặp Tiểu Vũ hôm nay, có lẽ tôi đã quên ký ức ấy.
Thật đẹp làm sao, chỉ một chiếc bánh nhỏ mà mang lại niềm vui lớn.
Hôm nay cũng là sinh nhật tôi, nhưng chẳng ai tỉ mẩn chọn bánh cho tôi.
Nhưng không sao, tôi có tiền, và có mèo.
Tôi nhờ nhân viên gói chiếc bánh nhiều kem nhất tặng gia đình Tiểu Vũ, tự chọn chiếc bánh nhỏ rồi vội về nhà. Lúc này tôi nhớ M/ập và Bạch Tuyết vô cùng.
14
Thắp nến, tôi chần chừ không biết ước điều gì.
Tôi làm bữa thịnh soạn cho M/ập và Bạch Tuyết. Hai bé mèo ngồi đối diện đang ăn ngon lành. Nuôi mèo đúng là có cảm giác như nuôi con, tôi thấy mình như mẹ chúng vậy.
Gió chiều phảng phất, tôi mang bánh ra ban công. Chiếc bánh nhuốm ánh hoàng hôn thật đẹp. Tôi chụp ảnh lưu lại, nhưng chẳng biết chia sẻ cùng ai.
Giang Khước đang bận công tác xa, tôi lần lữa mãi rồi cũng không gửi. Nhớ lại gia đình trong tiệm bánh, tôi bất giác mở danh bạ. Dòng tên "Mẹ" khiến ngón tay tôi đơ lại.
"Tút... tút..."
Tiếng chuông dài vang lên. Tôi lướt facebook mẹ - nửa tiếng trước bà đăng ảnh du lịch. Trong ảnh, bà rạng rỡ tựa vào chồng trước biển cát trắng. Hoàng hôn, hải âu và người đàn ông sẵn sàng đưa bà đi khắp thế gian.
Mẹ tôi, hẳn là rất hạnh phúc.
Đang định tắt máy, tôi lỡ ấn nhầm nút gọi. Lần này máy thông ngay, nhưng là giọng đàn ông:
"Alo? Là Sinh Sinh à? Con cần gì không? Mẹ con đang tắm biển, lát nữa bả gọi lại nhé?"
Giọng nói xã giao, lạnh nhạt, đầy á/c cảm. Chồng mẹ yêu bà đến mức không muốn con cái chia sẻ tình cảm của bà. Họ sống không con, kể cả tôi - đứa con riêng - cũng bị xua đuổi.
Tôi biết rõ điều này. Từ khi bố mẹ ly hôn, tôi đã mất nhà.
15
Tôi xã giao từ chối rồi cúp máy. Khi kiểm tra điện thoại, phát hiện bố đã gọi nhiều cuộc.
"Tần Sinh Sinh! Mau ra đồn cảnh sát c/ứu em con!"
Vừa bắt máy, giọng ông gào thét.
"Hôm nay là sinh nhật Tư Tình! Nếu còn chút lương tâm, con hãy ra nói là hiểu lầm, bảo họ thả em con ra!"