12
Nhưng gì nói hoàn toàn giống nhau.
Anh luôn cả đêm mã, ki/ếm chỉ để đồ tôi.
Trong thời bên nhau, tiêu nào, điều kiện sống thậm chí còn tốt hơn Sơ.
Trong tình này, đối xử bằng cả tấm chân trăm phần trăm.
Anh đủ cảm giác an toàn mà giữ lại chút nào, thậm chí còn chữa khỏi căn bệ/nh tâm lý ảnh nhiều năm.
Bởi vì so ôm ấy, dường thích ôm hơn.
Vì vậy, ngày nhìn chằm chằm gương bên Kinh.
Tôi nhận ra mình thích ấy, điều đó chẳng gì bất ngờ.
13
Một tuần trước Ngày lễ tình nhân, đột nhiên bận rộn hơn bình thường mấy lần.
Thời chúng nhau ít.
Hôm đó, tưởng ký túc xá mã.
Cho đến điện thoại điệu đầy ẩn ý.
"Chi Chi, mà cậu lái hôm đó thuê đâu."
Tôi động tác cúp máy.
"Ý cậu sao?"
"Ý là, đó sự cậu."
Lương vẻ vui.
"Cậu muốn biết thấy cậu đâu không? ta gì?"
Vì xóa WeChat ta.
Cuối cùng gửi video qua email.
Vẫn mà nói thuê.
Trước cửa biệt thự.
Anh tựa cửa áo sơ mi trắng trên người đặt may thủ công vừa vặn.
Rất nhanh, người phụ trưởng tri từ biệt thự bước ra.
Tạ nhích, liếc nhìn cô ta.
Góc quay hơi lệch quá.
Trông thể...
Người phụ đó đi đến trước ôm eo hôn lên ấy.
Tạ đỡ eo cô ta hờ hững, mỉm xa cách.
Môi động đậy, biết nói gì.
Tôi vô cùng chắc chắn.
Anh hề tránh.
14
Khi lại, lập tức cúp máy chặn.
Anh ta đành đến tận ký túc xá lúc tối để chặn tôi.
"Tránh ra."
Lương nhích, bình tĩnh nói:
"Đánh nhé, Tang Chi?"
"Là xem cậu bao nuôi không."
"Cậu thua chia tay quay lại tớ."
Tôi nghe mới ngẩng nhìn nhạt:
"Dù hay không, cũng sẽ quay lại anh."
Lương vẫn chặn đường nhíu mày, trầm.
"Đừng thiên vị vậy."
"Ít nhất anh, hoàn toàn sạch."
Hết kiên nhẫn, trực tiếp đẩy ta.
"Biến đi, Sơ."
"Chi Chi..."
Cánh tay ta ôm bỗng giữa trung.
Một bóng đen bao trùm trước chúng tôi.
Thật kỳ lạ.
Điều đầu tiên chú thay bộ áo sơ mi đắt video.
Lại mặc áo hoodie trắng xám.
Anh từ tốn vặn tay điệu nhiên.
"Tôi chỉ cảnh báo này thôi."
"Tránh xa gái nghe rõ chưa?"
Lương đ/au đớn lên, buộc xoay theo hướng tay.
Ánh lạnh lùng.
Một lúc mới buông Sơ.
Lương ôm tay, thở gấp.
"Anh giả bộ gì?!"
"5 rưỡi nay đâu, dám nói Tang Chi không?"
Giọng ta cố tình cao lên, đầy tin.
"Chiếc đó, còn dám nói nữa thuê không?"
Khi nhìn thấy rõ ràng dáng người cứng ngọn lửa hy tắt ngấm.
Lương nhuốm vẻ ý.
"Ở trường học giả vờ đạo mạo."
"Thực ra chẳng bám bà sao?"
"Thật bẩn thỉu."
Tạ để đến khiêu chỉ đứng trước tôi.
Định nắm tay thường lệ, nhưng lại lại.
Xòe bàn tay ra trước tôi.
Mỉm dịu dàng, an cũng nỉ.
"Đi nhé?"
"Anh sẽ giải thích nghe."
Tôi do dự gật đầu, đặt tay bàn tay Kinh.
Lương còn muốn nói gì đó, nhưng ánh u lại vô lại.
Anh nhìn ánh băng giá, lời cảnh báo lời.
15
Tôi đến công viên thường đến.
Diện tích chỉ mà còn hẻo lánh, xung quanh lại toàn cây thông, đáo.
Anh đỡ lên ghế dài, còn xổm trước tôi.
Ngẩng nhìn tôi.
"Hôm nay nhìn thấy sao anh?"
Tôi im suốt đường, nhưng mở miệng nước vẫn kiểm soát xuống mu bàn tay.
"Em sợ chuyện đó vì em."
"Anh dường luôn cảm thấy đủ, cả đêm ki/ếm tiêu."
"Cuối cùng lại chê ít, sự đi làm... chuyện đó..."
Tạ khẽ cười.
Ngồi xuống cạnh bế trên đùi nghiêng người.
"Làm chuyện gì?"
Anh lau nước còn hứng thú tiếp:
"Nghĩ đi b/án thân rồi?"
Ánh nhìn trêu chọc vị niên.
Tôi hít mũi, phản lý lẽ:
"Nhưng video quay, bị hôn mà né."
Tôi trách: rõ ràng còn hôn.
Anh sự thấy thú vị, nụ bên mép từng tắt.
Cúi người nhàng áp tôi.
"Là nghi má."
Sau đó kịp phản ứng, môi khẽ tôi.
Hơi thở rời xa, nói chuyện môi vẫn vô tình tôi.
Tay ôm eo kéo về phía anh.
"Đây mới hôn, Chi Chi."
Tôi dám động đậy, sợ động cái lại môi anh.
Nằm anh, khẽ hỏi:
"Vậy chuyện x/ấu, không?"
"Đang làm."
Cằm đ/è lên vai nhàng nói:
"Muốn em, nào phép hôn nhé?"
À hôm nay Ngày lễ tình nhân.
Thôi được.
Xem vẫn ba tốt.