Tiểu thanh mai tử giới Bắc Kinh thích dùng đuổi các tình địch tiềm năng, năm như năm đồng tiêu mắt.
Tôi mẫn theo đuổi tử gia, chỉ được mắt tới.
Quả buổi chiều nọ ấy cầm chi phiếu chĩa mặt nhìn tôi:
"Cứ đi, chắc quy tắc chứ?"
Tôi vui định hô hai ai nghe tử sau lưng nghiến răng:
"Cô thật sự muốn à? Câu phải thả câu, sao?"
1
Tống Nam Kiều - thanh mai tử Bắc Kinh Tạ cỗ máy rút di động.
Tương truyền ấy thích dùng ngân hàng đuổi các gái quanh tử gia, bảo vệ tình yêu mình.
Trong quán cà thấy rút chiếc từ ví mới: khẩu 000000, năm triệu, tránh ra."
Tay cầm bánh bao r/un r/ẩy.
Đây năm chứ đâu phải năm ngàn!
Cô gái đối diện gi/ật lấy nhưng làm bộ chịu đi.
Tống Nam Kiều ngắm móng mới, kh/inh khỉnh:
"Năm đi, đợi sổ khỏi thành phố A đi."
Xóa sổ?
"Được!"
Cô gái khóc chạy đang bánh bao, nhếch coi thường.
2
Tôi diễn viên 18+ trong làng giải trí.
Một ki/ếm ba ngàn, đóng cảnh quần chúng được ba trăm/ngày.
Tôi luôn tự hào về khả năng ki/ếm nên ngừng vai.
Bởi tiền.
Rất tiền.
Trước đây chỉ nhìn Tống Nam Kiều và Tạ Chu từ xa.
Giờ thấy tiêu năm mắt, trong lòng gào thét:
"Đây đóng quần chúng có, lòng sao?"
"Chiếm lấy Tạ hoặc ít nhất lượn mặt thư, năm tới tay!"
Tôi vào q/uỷ: "Nói hay!"
Cược thôi!
3
Về nhà trọ, đầu săn lịch trình Tạ Chu như cuồ/ng.
Tra c/ứu tất gái tin phân tích gu:
# Tạ Chu hẹn người mẫu dài
# Tạ Chu gặp gỡ người mẫu trẻ
# Tạ Chu quà hoàng dễ thương
# Tạ Chu gặp riêng người mẫu Victoria's Secret
Tôi chau mày.
Gu đa dạng thật.
Gái ngọt ngào, người đẹp cảm, hotgirl.
Đúng tạp.
M/ua sắm bộ đồ chước cách gái cũ, nộp đơn vào đoàn phim đầu tư.
Mọi việc suôn sẻ.
Nhưng khi đứng run lẩy bẩy.
Ai ngờ giày bình dân lại đ/au thế!
Tôi mặc đồ gái tin ưỡn ng/ực tới gần.
Tạ Chu phớt lờ, tiếp tục kiểm trường quay.
"Diễn viên các uống nào?"
Đạo diễn ngớ người.
Tối đó tham bữa tiệc chiêu đãi.
4
Gót dán băng nhân.
Cả chiều cố tiếp cận nhưng vô cảm.
Trong bữa tối, đứng dậy rót rư/ợu.
"Thiếu gia."
Váy dựng ng/ực nhưng lạnh nhạt:
"Tôi tự rót được."
Liếc nhìn nhìn tiệc.
Mọi người vội tự rót rư/ợu.
Anh thương tôi? Có cửa!
Tôi hớn hở về chỗ.
Lúc vào theo sau.
"Trời mưa trơn trượt, đỡ anh?"
Vừa ưỡn ng/ực suýt đ/ứt thấy tai lên.
Định né ánh mắt lóe vẻ bối rối.
Như thể cục sắt nóng.
Tôi chủ mà đi thẳng ra ngoài.
Không nữa à?
Vệ sĩ chặn "Cô ơi, ngoài trời đâu có mưa."
Tôi x/ấu hổ.
Chỉ muốn tìm cớ tiếp cận thôi mà.
Bày đủ trò nhưng lòng.
Hay tại thẳng thắn?
Anh thích kiểu đóng kịch?
Đang suy nghĩ nghe giọng chế sau lưng.
Diễn viên trong đoàn mỉa mai:
"Thiếu thèm ý mà cứ cố xôi."
Tôi ngoảnh lại.
"Hay nay làm bộ thanh cao, thực chất đĩ d/âm đãng?"
Phía sau tụ họp người.