Không chợt nhớ buổi sáng ngày trở khứ.
Lục bảo sớm, nói.
Tôi tất cả đều liên quan Nam.
"Ngày 17 tháng 5 đó?"
Lý gi/ật mình: "Đúng vậy."
Vậy đó, ngày 17/5 trở và gặp Nham.
Ngày hôm 18/5, đề ly hôn với tôi.
Nếu vậy thì vẻ giải thích được lý ly hôn với tôi, nhưng tại sao.
Tại sao rút lui? Và lần sao ấy ly hôn nữa?
Còn câu nói - chỉ cắp hôn ta - nghĩa gì?
"Tôi kể ngữ này."
Lý chát: "Cô cần biết toàn bộ sự thật khi phán xét."
"Không cần."
Tôi hoảng hốt đứng dậy: "Xin lỗi, cần vào nhà vệ sinh."
"Trốn giải được vấn đề." ngăn lại: "Man lúc đó vì đình nên vội ngoại. Trong hoàn cảnh ấy liên lạc công với cô. Nhưng - chính hắn cúp máy điện thoại tôi, xóa email cô, hắn lúc vắng mặt mà xen vào. Bốn năm qua, ngày nào mong được gặp cô, giải thích sự thật. Nhưng đổi kết hôn. Nếu cô, cam lòng sao?"
Tiếng thông ga vang lên. xách vali đứng dậy: "Tới nơi rồi."
Lý nhìn tôi, cuối đứng lên theo.
"Để xách giúp."
Tôi né bàn tay ta: "Không ơn."
09
Không nghĩ sâu những này, xuống tàu lập tức xe dự án lý sự cố.
Mãi tận mới việc.
Lấy điện thoại mới phát biết lúc nào chuyển sang chế độ im lặng.
Có hơn 20 cuộc gọi nhỡ, đều từ Nham.
Có lẽ thấy phản hồi nên lo an nguy tôi.
Liếc nhìn giờ, chắc chưa, nhắn "Anh chưa? việc, em vô tình để im lặng nên nghe."
Điện thoại gọi ngay: "Ở đâu?"
"Vẫn ở dự án."
"Gửi định vị anh."
"Hả?"
Giọng đầy mỏi: "Không liên lạc được nên yên tâm. Anh đang lái xe đây, qua đón em."
Từ thành phố đây phải hơn 300km, mất khoảng bốn tiếng đồng hồ. Không lặng lẽ xe đến.
Tôi định vị Nham. phản hồi nhanh chóng: "Còn phút nữa."
Một lát dự án dọn ra, áy náy nhìn và Nam: "Làm hai vị phải giờ, tối, nhé."
Lý nở nụ nhìn tôi: "Được thôi, ngày vội về, nướng còn dạo chơi đây."
"Tôi đâu." cầm ch/ặt điện thoại: "Chồng sắp đón rồi."
Vừa dứt lời, xe tới.
Lục bước ra, chiếc áo sơ trắng sáng đưa ga, khuôn mặt lộ rõ vẻ mỏi.
Chào mọi người xong, và rời đi. Lần nhìn biểu nữa.
Trên đường khách sạn, hỏi Nham: đột nhiên thế?"
"Lo em."
"Vì em nghe máy?"
"Ừ."
Tôi cắn tay: "Không lý nào khác?"
Lục lời, khi xe ở khách sạn, mới sang nhìn tôi.
"Có." đấu tranh một lúc mới nói: người công tác em Nam."
"Man gh/en rồi đấy."
10
Tối hôm đó đặc biệt nhiệt tình.
Nhiệt tình mức giống người lái xe xuyên đêm.
Khi thức mơ hồ, hỏi: thích em không?"
Lục lời, hôn lên môi tôi.
Cuối được nghe trực tiếp tỏ tình.
Nhưng thấy vì định kể nữa.
Chuyện năm xưa qua đúng sai thật giả còn nghĩa gì?
Giờ chỉ sống với Nham.
Công đột buổi hẹn tôi, cơ hội chuyến chơi hôm sau.
"Đây phải lần đầu tiên ta chơi không?"
Tôi và qua hẹn hò, bạn hai năm từng chơi chung.
Kết hôn ngoài muốn. Sau cưới từng đề cập tuần trăng mật, ngại chủ nhắc.
Giờ khác trước, buổi hẹn hò xa nhà đầu tỏ vô hứng.
"Giá mà mang bộ quần áo, váy đồng phục đen x/ấu quá."
"Đẹp mà, vợ gì đẹp."
Lục đứng gương, vòng tay qua eo tôi, cằm đặt lên đỉnh đầu tôi: "Anh lỗi."
"Sao lỗi?"
"Trước đưa em chơi ít."
Thực tủi thân, nhưng nghe câu sao lòng chợt nghẹn lại.
Mắt cay cay.
Tôi đầu dựa vào Nham: khi hết dịch, mình xa nhé."
"Em đâu?"
"Thanh Hải."
"Được."
"Vân nữa."
"Được."
"Tân Cương nữa."
"Còn nữa không?"
Tôi nhìn Nham: "Mỗi năm này, đều phải đưa em một nơi mới. Đi hết Trung Quốc rồi thì nước ngoài. Trước khi dẫn em hết, được bỏ em, được không?"
Khóe miệng dần ra, nói: ý."
Lúc ngoài, rời đi, ở đại như cố chờ đợi.
"Chuẩn bị à?"
Ánh trên tay đang vịn mỉm cười: bạn cũ, ngại nhờ một chứ?"