INTJ: Bẫy Tình Của Trai Lạnh Lùng

Chương 7

06/06/2025 11:15

Vội vã chui bếp.

Tôi dám hét lên, trừng Cố Tu: "Tình huống vậy, rốt cậu lừa bao nhiêu chuyện nữa?"

Cố chớp đôi ngây thơ: "Thật sự nữa."

Tôi gi/ận dữ chằm chằm.

"Bà cụ xin bắt xem mắt, cậu cũng muốn Đa gọi người mẹ chứ?"

"Tôi có cậu Đa đâu."

"Là tự bố Đa trước, ý để mình gọi người bố."

Tôi cố ý nói: "Trước đây Đa cũng từng như bố."

Vừa nghe xong, Cố liền cười: "Tô hôm cậu muốn chọc ch*t phải không?"

Tôi dám thêm nữa.

Bế Đa trở về nhỏ, mặc kệ ta.

12

Thoắt cái, và Cố quen nhau hơn nửa năm, Đa trở "con nghiện ngày lẽo sau Cố Tu, lảm nhảm.

Bác Hoàng từ khi thân phận cũng giấu chí thỉnh cả bố Cố nhà chơi Đa.

Bố mẹ Cố thực xa tính cách ta, cả đều những người trung niên chất phác, ai cũng cười hiền hậu.

Tôi cảm giác Cố bị đột gen.

Khi Cố Tu, tỏ vẻ thường, nhất quyết khẳng định bố thời trẻ "Châu Nhuận Mã An Sơn".

Dù sao tại cũng điểm giống nào.

Mỗi gặp mặt, cụ chỉ chuyện hôn.

"Cháu đều có rồi, định trì hoãn bao giờ?"

Nhưng Cố chưa từng nhắc chuyện kết hôn tôi, hơn nữa vừa thoát khỏi hôn nhân mấy vui vẻ trước đây, chút ngại hôn nhân hai.

Tôi thà sống đời bình lặng thế này.

Tôi thấy ổn.

Thứ hai, khi cùng nghiệp bàn án chỉnh sửa đối tác, bất ngờ gặp công họ.

Anh vẻ phong độ xưa lúc chia tay, toàn thân tiều tụy.

Áo sơ mi trắng nhăn nhúm, tóc bết dính trên quầng dưới rệt.

Nhìn thấy tôi, vẻ hoảng hốt: Á?"

"Giám đốc Hứa."

Tôi phát trở người xa lạ.

Tôi chí chẳng thiết tha biết vì sao nông nỗi này.

Trong lúc thảo luận dán tôi.

Đồng nghiệp bên kia cũng thấy "Cao Viễn, ổn chứ?"

"Xin lỗi." đứng dậy, về tôi: "Tô muốn chuyện riêng cô, được không?"

Tôi nhíu mày, nghĩ mình có để riêng.

Hứa nói: "Chỉ vài xin cô."

Cuối cùng ngoài.

Anh văn phòng, để ý trên bàn có tấm ảnh chung Tần hình như chụp hồi đại học.

Theo ánh tôi, vội chạy lật úp ảnh xuống: "Cái này Tần Na để đấy, ảnh cũ vứt lâu rồi."

"Anh giải thích tôi."

Hứa ngẩn người: thay đổi nhiều quá."

"Nếu bị h/ãm h/ại, chồng tình, trắng tay hôn, lang thang khắp nơi, cũng sẽ thay đổi."

Hứa ngượng ngùng: gọi mấy nhưng liên được. Lúc đó gi/ận quá, nếu khó khăn, có thể..."

"Không cần."

Hứa cúi đầu: tin hay yêu em, khi kết hôn chưa từng nghĩ hôn. Chuyện Đa khiến lý trí..."

Tôi Viễn, thấy buồn cười vô cùng.

"Cao Viễn, ý bây Tần Na phải anh? Nếu tính nhầm, chuyện này xảy khi chúng hôn nhân đấy."

"Anh say rồi..."

"Lần Hải cũng say sao?"

Ánh né tránh: biết..."

"Hứa Viễn, hiểu vì sao Đa phải anh? nhất vợ tại anh, xem cô tôi."

Hứa biết chuyện năm xưa Tần ngơ hỏi: "Rốt thế nào, hôm đó chỉ muốn cô ấy..."

"Hứa Viễn, mãi thế." cố kìm nén cơn run: "Khi bên tôi, chỉ nghĩ Tần Na. Giờ được cùng cô ấy, những này. Thật vô nghĩa. Bao mới dám chịu trách nhiệm chọn mình?"

Hứa lảo đảo: sẽ điều tra, nếu sự liên quan Tần sẽ câu trả lời."

Tôi muốn nghe thêm.

Quay bỏ đi.

13

Tâm trạng đẹp bị phá hỏng.

Tan làm, Cố đón tôi: thế? Môi chím muốn nước tương rồi kìa."

"Tôi gặp Viễn."

Cố im lặng giây lát.

Mặt cũng khó coi: "Hắn gì?"

"Không biết, linh tinh."

Tôi bực bội: "Ngày xưa chẳng thấy quan tâm, sống thế nào."

"Hừ. Mẹ tôi, hắn quan tâm?"

Tôi tiếp lời, Cố liếc lúc lái xe: "Đang nghĩ gì?"

"Hình như sự biết Tần Na hại tôi."

"Rồi sao? tha thứ hắn?"

Tôi trừng mắt: vậy?"

Cố mím môi, im bặt.

Về Cố như uống nhầm th/uốc, đóng kín việc, mặc kệ Đa.

Tôi gõ nhưng đều bảo đang bận.

Trước khi ngủ, nữa: thì ngủ đây, sự thèm chuyện nữa."

Lần này mở, Cố mặt xám nghĩ Viễn, chỉ gặp thèm dỗ nữa."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm