Trang xổm xuống, tóc giúp qua rồi."
Chuyện qua rồi?
Mắt đẫm lệ: "Chưa qua đâu."
"Cá Voi Bé, trái ngọt đâu, cần vì hắn ta mà—"
"Tôi yêu bảo vệ rồi."
Trang đột ngột dừng lời: "Cái gì?"
Tôi níu ngấn lệ: "Tôi thua rồi, yêu nhiều dù bảo vệ, dù trai chế giễu."
Trang gi/ật giật dương, như một phần nghìn giây để cân nên ngoài không.
Cuối khi về phòng, bồn tắm.
Tôi vật hồi lâu, cuối cũng tỉnh táo hơn chút.
Uể oải tắm rửa sạch sẽ, khoác áo choàng tắm bước ra.
Trang chỉnh tề, bên cạnh cửa sổ, đầu chơi thoại.
Tôi vì tối nay hơi ngại ngùng, muốn chui 'hang' mình, nhưng 'san bằng' thành tôi.
Tôi sững sờ.
Trang vỗ vỗ sofa: "Lại đây."
Tôi bực bội bước vậy?"
"Nói hợp tác hôm nay đi."
Tôi thức mở miệng, vừa một từ sao cảm giác như đang báo cáo việc sếp thế.
Tôi nạnh, một chân đạp lên thành ghế, khóa lại: hôm nay giữa và đi."
Trang lạnh lùng: "Không để nói."
Môi vẫn vết cắn rá/ch, trông hơi rũ.
"Thật để nói?"
"Không."
Được.
Trang tự và qu/an h/ệ gì.
Tôi liền trực tiếp lên đùi nâng "Vậy thì này đàn ông, thích đúng không?"
Trang ánh thâm thúy, bình thản nhìn tôi.
"Sao biết?"
Tôi đắc ý cười: phá rồi, muốn ngủ chung em."
Tay đột eo tôi, khiến treo lử trên dậy.
Cả đời từng đạt đến độ cao một mét chín, lên một tiếng, ngay lên giường.
Anh người, trong gian chật hẹp do chính tạo tay dần di chuyển xuống dưới, giữa tim lo/ạn tôi, chăn, cuộn vòng liền, trói thành con sâu bướm.
Tôi gương bất phục: "A!"
Trang Ngang: ở bên cạnh."
Tôi vặn vẹo khó nhọc một vòng, nhìn lưng đi, mở báo tiền đâu! Anh nghĩ kỹ hãy đi!"
Cạch.
Cửa lại.
5.
Việc hợp tác khách sạn rất thuận lợi, mấy chúng chuẩn về.
Suốt đường đi, tính toán ĩ đến nỗi Nội Mông cũng nghe "Lần này tiêu triệu, hồng 2 triệu, đặt khách sạn 1 triệu, trong hồng và một khác đều do tiêu, nên 2,5 triệu khấu từ anh."
"Tại sao hồng cũng khấu từ tôi?"
Tôi ngoảnh lại, đối ánh hoang mang Ngang: "Vì cho mà."
Trang Ngang: "…"
Tôi hy tỉnh ngộ, nhau sao chẳng biểu gì?
Dưới tòa ty, một chặn đường.
Một bà lão, trông hơi quen.
"Ồ, đúng cô rồi, lúc nãy trai tôi, tin."
Bà ta nhìn ngó tứ phía: "Nghe cô n/ợ con năm đồng."
Tôi: "…"
Tôi chợt nhớ bà ta mẹ trai cũ.
"Dì ơi, ấy n/ợ năm ngàn."
"Xạo, con thiếu tiền, nó ngại giúp."
Dì tiếng, ngay cổng ty, thu hút nhiều ánh đẩy bà: "Mình chỗ khác nói."
"Sao, chủ n/ợ đến uống cũng được sao?" Bà đột thoại từ video "Tôi cô nổi tiếng, nếu trả tiền, sẽ đăng video lên mạng, để mọi cô cô gái đạo đức bại hoại!"
Tôi?
Cho trai mượn năm ngàn, đạo đức bại hoại?
"Vậy gọi sát đi." cầm thoại bấm số, đột đầu.
Chất lỏng dính từ chảy dọc tôi, nhỏ xuống đất.
Cảnh tượng băng.
Người đi đường kẻ nhận tôi, thoại trỏ.
Lớn thế ai dám tôi!
Tôi vẫn muốn gọi điện.
Pát!
Quả hai.
Trúng ngay tôi.
Vẫn thối mùi thối.
Bà lão hành động thật.
Tôi tức "Bà đừng khiêu khích tôi!"
Lần định báo bà lại lôi tôi, chuẩn tinh thần đột một che trước mặt, vỡ lưng anh.
Trang thấy bộ dạng hại, khăn giấy lau nhẹ, sang bà: "Tôi báo tiếp không?"
Ánh bà lảng tránh, cứng "N/ợ trả, cô giỏi đi đồn sát tôi!"
Trang nói: "N/ợ trả, bà đi nhưng cô ấy thương, sẽ tống bà tù."
Bà lão s/ợ: "Anh đừng bậy! Mấy thối sao gây thương tích! cáo ăn vạ!"
Trang cười lạnh, đưa bà thiếp: đi."
Bà lão cầm thiếp, đầy tội lỗi, xách thối bỏ chạy.
Xung quanh dần nhiều người, mấy nhân viên ty.
Tôi như chó ướt, đầu năng gì.
Trang "Thương tích ở đâu?"
Tôi nói, đầu đi thẳng trong.
Lúc máy, chen chân vào, sát bước vào.
"Ngẩng đầu, nhìn Anh nhấc tôi.
Tôi thần sắc dần trọng: "Mắt sao thế?"
"Bị rá/ch."
Anh đột ngột nắm cổ tay tôi, lúc máy đến như con diều lảo đảo lẽo đẽo Ngang.
"Chân tay thương rồi…" rên rỉ: "Cần ôm."
"Im đi."
Trang nghiến răng, vệ Lục Tổng từ xa hăng hái bước lại, thấy chúng vị sao thế?"
Trang lạnh anh: "Công trang hộp c/ứu thương sao?"
Tiểu Lục Tổng lập tức thu nụ cười, túc: "Tất có!"
Tôi vệ mở vòi nước.
"Rửa trước đi."
Tôi bám đầy bã trứng, một nhắm: "Anh Lục Tổng như thế lễ phép chứ."