Giọng chế nhạo lạnh lùng đó ai có thể ra.
Nhưng ngoại lệ.
Cậu ta "ồ" tiếng, thì thầm: lúc bóng rổ, mọi chẳng đều biết hết rồi sao?"
Tôi đến hơi thở được.
Thấy có hơi gi/ận, ngốc nghếch hơi liễm.
Cậu mím môi bừng mặt, mãi mới nói câu: đó có thể giải thích."
"Vậy thì giải thích tử tế đi."
Tôi đầu lên, phát hiện biết lúc nào đi đến khu rừng nhỏ trước đó.
Thế chỉ về gian đình bên kia:
"Ra đó nói."
17.
Thẩm muốn giải thích về kế hoạch trả th/ù trước đây.
"Nhưng đã biết lỗi rồi," khổ xin lỗi, "Những việc đều vì lấy tâm tiểu nhân đo lòng quân tử..."
"Thực hẳn."
Tôi khách ngắt lời tự phê bình Dã, cười tủm tỉm: đúng cố nhiều bài tập để hành hạ vì chấm bài khiến khổ."
Thẩm nghẹn lời trước sự phũ phàng này.
Cuối cùng, ta bất chấp: tâm, dù sao chuyện sai."
"Thế sủa thì sao?"
"Bọn họ nói đàn lời đuổi kịp, nếu thất phải học sủa sau trận đấu trọng."
Quả nhiên toàn lũ niên trung nhị.
Thẩm nhận xong, liếc tôi.
Thấy cúi đầu lên, ta lén lút dí sát gần.
Khoảng cách đủ ngồi dần hẹp.
Tôi giả vờ để ý, tới liền dịch sang phải.
Mặt lập xị xuống.
Nhưng dám nói gì, chỉ khẽ hỏi: đói chưa? Gần mới mở quán Giang Nam, vị ngon--"
"Thẩm Dã."
Tôi đột nhiên quay người, kéo sát lại.
Thẩm nín thở, ậm ừ.
Đôi mắt khắp trừ tôi.
Thế đặt lên ép thẳng:
"Thẩm Dã," lặp hỏi cũ, thích phải không?"
Chưa kịp trả lời, ồn "ô" vang lên đội, bạn phòng và Hạ Bối Bối.
Thẩm tía tai.
Quen biết thời gian, biết ta bề ngoài hung dữ chất niên thuần ngượng.
Đông thế ngay cả ngại.
Tôi rút "Thôi, để lần sau--"
"Có thích."
Tay đang rút thì giữ lại.
Thẩm nắm tôi, lòng ướt mồ hôi.
Đỏ tai lan khắp người, ánh mắt sáng rực:
"Tôi thích Ninh."
"Rất thích."
Tiếng reo hò càng thêm náo nhiệt.
18.
Theo kịch bản thông thường, lúc nên nhận lời tình.
Và họ sống hạnh mãi về sau.
Nhưng phải công chúa cưng chiều.
Nên dùng "Để nghĩ thêm" hồi kết.
Thế hôm đó, cả chục xếp hàng vỗ vai ta, thở dài: "Cố lên nhé!"
Thẩm đến lao đ/á/nh nhau.
Nhưng cuối kéo về ôn cao số.
Vì sắp giữa kỳ.
Thẩm bận ôn thi, bận dự án, ít liên lạc.
Đến cuối tuần sau cậu.
Tôi tham gia lớp cấp ba.
Địa điểm khu suối nước bạn giàu bao toàn bộ phí.
Vừa tới nơi, Cư Nhã Hân đang mọi vây quanh cợt.
Không nhịn "chép miệng".
- Đúng nước lụt đụng cung hay thật.
19.
Sau lần chế nhạo, Cư Nhã Hân vẫn tối.
Nên nhân dịp lớp, ta trút gi/ận.
Nhưng vốn dạn mặt, mặc kệ những lời mỉa mai vẫn im lặng.
Cuối no nê, Cư Nhã Hân thì nghẹn.
Nhưng ngờ, đây.
Đang lúc Cư Nhã Hân nói "Nhưng Ninh chắc chưa từng tới chỗ sang trọng thế nhỉ? Thật nghiệp", thì và bạn xuất hiện góc tường.
Ôi, sự trùng ch*t người.
Tôi liếc sắc Cư Nhã Hân đủ màu cuối đen xì.
Tôi huýt sáo thán phục.
Thẩm liếc tôi, lặng lẽ đứng cạnh, trừng mắt với Cư Nhã Hân.
Có lẽ bản năng sinh trỗi dậy, Cư Nhã Hân r/un r/ẩy, ấp úng:
"Nhưng có năng lực như sau nhất công, đến mấy chỗ sang chảnh thoải mái vào."
Thẩm hài lòng gật đầu: "Bách Ninh nhà giỏi lắm!"
Giọng tự hào khiến bạn xung quanh tròn mắt ngạc nhiên.