3
Tôi h/oảng s/ợ, giãy giụa sức: cả, vi phạm ý muốn ngồi đấy!"
Anh lòng, khẽ nói: "Chẳng muốn ngồi sao?"
Lực cực mạnh, ép ch/ặt nóng nhiệt độ qua lớp vải mỏng của đồ vào da thịt.
Trong giãy giụa, nhìn lấy thứ đó mắt.
Là đọc nhiều truyện lớn, óc lập tức liên tưởng đứng đắn.
Nhưng chỉ xem nhiều thôi, từng hôn miệng đàn ông nên cảnh tượng này bao giờ.
Tôi sợ hãi khóc nức nở: thừa nhận x/ấu sau lưng đúng, mức này chứ? thú vật bằng, sợ chồng khuất đêm tìm sao..."
"Em đang linh tinh Giọng đàn ông bực bội vang lên.
Đồng thời kìm kẹp trên lỏng bớt, hơi ngồi dậy, mới nhìn rõ cầm thứ gì.
Tôi thở phào, đó con màu bạc.
May quá phải... khoan đã... cơ!
"Đợi đã..."
Lời dứt, đ/au dội ập tiếng thét méo mó cổ chẳng giống kêu đ/au mà tiếng 😩 rên.
Làn da đồng của ửng màu nhận tác dưới chẳng dừng chút nào.
Tôi đ/au mức sống dở dở, giãy giụa cá trên ơi, biết lỗi tha đi, được không..."
Nhưng van xin vẫn lay chuyển, thậm chí quá đáng khi ngồi vắt qua hình đ/è dưới tôi.
Tôi đ/au mức cả, thà cưỡng ép hơn..."
Dù sao chính, hình chẳng tệ, chẳng thiệt thòi gì.
Nhưng chỉ dừng chút rồi lại tiếp tục.
Không biết ảo giác không, cảm lực mạnh hơn...
Thế chỉ biết tiếp tục gào thét thảm thiết, càng kêu, lại càng ổn...
Sao mặt ngày càng tiếng thét này lại giống tiếng và thế?
Trận tr/a t/ấn cuối cùng kết thúc.
Khi đứng dậy khỏi làn da lộ ngoài mồ hôi, gấp gáp thở đều.
Cuối cùng hiểu sao mỗi lần nhà đầm đìa mồ hôi... té dốc sức sinh!
Làm thôi mà, cần sức thế! Đau rồi!
Đôi mắt sẫm của nhìn chằm "Đây ng/uồn gốc của tiếng hiểu chưa?"
Nghe thế, lặng kỳ lạ: "Hiểu rồi... không, nãy chúng ào thế, chỗ này cách âm lại kém, khác thì x/á/c nhận đồn..."
Là ng/uồn gốc đồn, hiểu ai rằng chỉ điều muốn tin.
Như nếu nghiệm trực tiếp, biết lớn phòng bên cạnh lại chỉ cơ...
Giang sửa lại tiếng lớn thế."
Đúng vậy, cuối chẳng tiếng nào.
Nhưng nhảm! Đau đâu anh!
Tôi ưỡn cổ: đấy, sao Gi*t đi?"
Giang dường gặp kẻ vô liêm sỉ nhíu mày nhìn lâu, buông rồi "Tin gây thì đi giải thích."
Khi kéo cửa, nhịn được gọi lại: và Tống qu/an kiểu đó?"
Anh lại mặt sì: "Tôi đói sao? Cô mới 17, đủ tuổi."
Tôi choáng váng, khi cánh cửa đóng sầm lại, vẫn hoàn h/ồn.
Tôi nhớ đọc nguyên tác, thành, tác giả chắc chẳng viết truyện lớn thành đâu, sẽ bị mời uống trà đó.
Suy mãi, đi kết luận kỳ quặc hợp lý: vào thời điểm trước khi hai nhân vật này với nhau.
Tôi ngờ giữa cốt truyện? Tôi tưởng thuần truyện lớn...
Còn lý do ban đơn giản thiếu kiên nhẫn mức xem cả 18+ tua nhanh...
4
Giọng oang oang của tỷ vang ngoài cửa: "Tô Tước, sao chứ?"
Lập tức đ/au lưng chân, chạy bổ mở cửa: "Còn hỏi, suýt nữa đấy!"
"Em bảo bí mật, mới tuần! Tin truyền tai chủ rồi!"
Châu tỷ hơi áy náy: "Không lỗi chị... chồng ai mới kể..."
Chuyển giọng, lại hùng h/ồn: "Nhưng mấy đó sai đâu! Em muốn nãy của hai cả thấy."
Nói cười ẩn ý với "Không ngờ kêu Tiểu nhiều đấy."
Tôi chỉ muốn mặt xem vết đỏ: "Chị nhìn kỹ đi, bị hắn tr/a t/ấn thành này đấy!"
Châu tỷ gi/ật mình: "Hả! Hai kịch liệt à?"
Tôi muốn "Nếu đây do gây không?"
Châu tỷ bĩu "Đừng hù chị, gây thì kêu được thế?"
Trước kia xem video viên trên mạng, nghi ngờ liệu kêu không, giờ mới biết thật thể hơn.
Trời ơi! Từ nay bao giờ buôn nữa.
Phao nhảm thì dễ, cải thì mệt đi được.
Tin là, nỗ lực của Tống bao nuôi được rõ.
Tin x/ấu là, biến thành bao nuôi Trì.
Thực quan lắm, góa trước cửa lắm thị phi, qua tháng, chẳng riêng này.
Nhưng báo cáo với Trì.
Nghe xong, ánh mắt sâu thẳm của nhìn chằm muốn nuốt tôi.
Hồi lâu sau, mới bất cần nói: "Tùy."
5
Mấy ngày sau, Tống đột nhiên gõ cửa phòng "Chị ơi, muốn học lớp đạo với không?"