Tôi khịt mũi ý nhượng bộ. thấy vậy vội vàng chìa xe, viện cớ công ty có việc đột xuất cần xử lý.
Tôi chẳng thèm vạch trần hắn, đơn đang sốt ruột tìm điện thoại thôi.
Hắn nói gọi Lâm Ái Hương, ngờ...
Nếu thực sự gọi điện, phải chăng điện thoại khác?
Trước đây luôn hoài nghi trực giác nữ nào hóa tử... phút này, thực sự tin đó.
Kỳ lạ lần chồng Lâm Ái Hương thẳng quê, đồ mặc thu xếp.
Không yên tâm, theo dõi, phát hiện sự bến quê, suốt nét mặt hớn hở.
Hiểu tính ta, chuyện chắc có vấn đề.
Hôm bạn ở báo tin chồng về, nửa đêm bài thấy được ai đó đón đi.
Sự việc ngờ, kịp theo dõi.
Tôi gửi phong bì cảm nói đó chắc đón. Không bạn nói tài nữ.
Có lẽ cảm thấy lỡ chuyện, vội nhìn lầm. ra bình thường.
Đến nước này, biết mình phải động.
Tôi nhà đón bố mẹ. Trước định nhờ muốn. Lần vui vẻ ý, giả nhân giả nghĩa: "Vợ vất vả rồi".
Tôi lấy thẻ camera trình định xem nội dung.
Ch*t nó trống trơn.
Tức quá, camera ẩn lắp xe, chọn vị đáo nhất.
Đón bố có Hoàng Hoàng không. Mũi cay, nước mắt giàn giụa.
Biết Hoàng Hoàng mất, lặng hồi lâu rồi "Mẹ hiểu lòng phải nghĩ cháu Cách làm chồng con quả sai trái, ấy rồi, con coi qua đi".
"Khi sinh nở ấy chăm sẽ đón con về, thuê người giúp việc".
Tôi dám kể chuyện vì chỉ nghi ngờ.
Hai ngày phát hiện manh mối.
Hôm đó, tăng ca dặn nghỉ sớm. camera thấy rời công ty từ 5h.
Sau đó, nữ váy hai dây lên xe.
"Hôm nay tay Hắn dịu dàng cài dây an toàn cô "Hơi Giọng cô đượm vẻ đỏng đảnh, "May có chăm, nhà cửa lo/ạn hết cả".
Dù chuẩn bị thần, choáng váng.
Tống ngoại tình, biết? Bà chăm tiểu tam?
Tôi gần chắc đây chính Tiêu Lý - người thu hồi tin nhắn trước đó.
Nhưng đoạn hội thoại tiếp khiến bối rối.
Tống nắm tay cô ta: "Đã ra công trường, bị thương rồi khổ thân. hư nữa".
"Biết rồi, càm ràm nữa".
Cô dùng môi bịt miệng hắn, hai người trao nhau nụ hôn mặn nồng. Tay luồn cô mân mê.
M/áu dồn lên đỉnh xông ra x/é nát mặt hai kẻ đó.
Mấy phút cô đẩy ra hỏi: "Nghe nói chó Phó D/ao ch*t rồi, có chuyện gì vậy?"
Tống đờ người, chỉnh "Xui xẻo bị cán thôi, chẳng có gì đáng nói".
"Ơ, giấu gì à? Mẹ kể khác cơ mà?"
"Mẹ nói sao?" nhìn chằm chằm khiến cô giác bĩu môi.
"Thôi nữa, dù chẳng liên quan. Em chỉ thấy dạo ít thăm, em nữa rồi à?"
"Đừng nói nhảm, chỉ bận chút việc Trong lòng em luôn số một".
Câu từng nói tôi.
Khi cầu hôn, "Phó D/ao, từ nay em người quan trọng mãi số lòng anh".
Giờ đây, khi th/ai, tình kẻ khác.
Vậy cái gì?
Hai người tiếp tục những mật, rồi hầm để, cả hai biến mất.
Tôi dán mắt hình, tê dại.
Rốt cuộc cô ai? Tại gọi Lâm Ái Hương mẹ? né tránh chuyện Hoàng Hoàng, rõ ràng cô biết sự thật.
Tại thế?
Mất Hoàng Hoàng - người bạn nhiều chồng mình bội.
Phẫn nộ trào dâng, c/ăm gh/ét chính sự ngây thơ mình.
Trước kia mỗi lần tăng ca, xót nghĩ vì gia đình. ra toàn tư thông tiểu tam.
Là che giấu, ngốc?
Tôi dám nghĩ tiếp, sợ mình sẽ gi*t ch*t hai con họ.
Lưu lên mạng tìm tử tư.
Nhưng tử tiểu đâu dễ ki/ếm.
Mất 4 tiếng liên lạc được kẻ nhận tiền đặt cọc.
Nóng lòng, chuyển 3 Định nói đối tượng tra phát hiện bị chặn.
Lúc gi/ận dữ nữa. đ/ập tan khách, gào thảm thiết trước cảnh hỗn độn.