Gia quyền thế, ty bố so với chỉ như xưởng thủ nhỏ, luôn khao lực từ Tần.
Thẩm Thiên bĩu môi phàn nàn: 'Em cố gắng mà, viết mấy bức vẫn thèm ngó ngàng.'
Ừm.
Tôi lịch.
Ngày mai chính là ngày Dã.
Sau khi Dã, Thiên sẽ mạo danh tái với cuối cùng nắm tay thành công, thực tâm nguyện bố mẹ.
Tôi đặt sách xuống, vươn vai.
Vì cục, lâu chưa được... đi/ên.
Chi lấy ngày mai làm bàn vậy.
6
Đêm hôm sau, trăng mờ gió lạnh.
Tôi đeo ba lô khu rừng trường.
Quả nhiên, hai vòng ki/ếm, phát ẩu đả, nằm co ro góc.
Dù hắn là tên gia đần m/ù mắt người vẫn làm.
Tôi băng bó vết cho Dã.
Hắn dậy thấp thỏm, bóng đêm, bóng dáng mờ ảo, lẽ đẹp.
Hắn rung động hỏi: là...'
Tôi cười.
Rồi giơ tay lên, dồn hết sức.
...
Tặng hắn bạt tai nảy lửa.
'Cháu gọi cụ đây! Nghe rõ chưa! vô dụng cáy tha, gặp được bà thì sớm thành m/a rồi!'
Áp lực học hành ngập đầu, gia bạc đãi, V cho 50k, đời ta.
Tóm lại, nhân lúc chưa kịp rõ, trút hết những lời cay đ/ộc nhất đời vào mặt vác ba lô phóng thẳng.
...
Hôm sau, lùng sục trường cô mình.
Đúng như dự đoán, Thiên quen thói chiếm tất nhiên bỏ lỡ cơ hội vàng.
Cô ta ở hành lang, dịu nói: 'Thực ra làm tốt cần tên, thấy quyết tìm...'
Tần đảo mắt Thiên: 'Em chính là người tối qua?'
Thiên cúi đầu e 'Vâng ạ.'
Tần lạnh lùng: thề cho nghe.'
Thiên Thiên: '?!'
Tần nhắc lại: 'Bảo thề.'
Thiên đây là thử thách gia, vội tỏ vẻ thơ: 'Sao bậy ạ? được dạy dỗ nghiêm khắc, chưa từng lời thô tục...'
Tần bỉ: 'Ồ, cô ấy.'
Cả hành đổ dồn ánh mắt vào Thiên. Mặt cô ta ửng.
Tần thẳng thừng: 'Trước gửi bao nhiêu đều phớt lờ, ý rõ Giờ giả danh ân nhân? làm người nên chút trọng.'
Giọt lệ Thiên rơi lã chã. quay sang đông: 'Tôi cô tối qua. Ai manh mối, hậu tạ.'
Đám đông xao.
Tôi đứng ánh mắt thoáng chạm tôi.
Phải nhận, đẹp trai.
Nhưng hắn nguyên tác giúp Thiên b/ắt n/ạt Vũ, ngộ ngay.
Tôi quay lẽ về bóng tối.
7
Chuyện Thiên đắc tội về tai gia đình.
Bố gi/ận dữ phòng: 'Hay là tiếp cận Dã?'
Thiên khóc lóc: đâu ạ, cô ấy toàn thấy xa lạ.'
Mẹ ngập ngừng: 'Người thật sự là sao?'
'Con xem nhật ký rồi, đúng là cô ấy.'
'Vậy sao rõ với Dã?'
Thiên bỉ: 'Nói làm gì? quê núi rừng ấy, đâu dám mơ cao!'
Bố dài: 'Thôi, tập trung cho Thiên thi đậu - coi học vấn. Chỉ cần vào được cơ hội còn nhiều.'
Tôi tr/ộm qua tai nghe, mắt dán vào bài luận dở.
Đúng lúc then chốt.
Tuần là hạn chót cuộc thi viết luận.
Thẩm nguyên tác giải nhất, giành quyền dự thi bố mẹ đầu đ/ộc khi sắp thành công.
Kế chín muồi - vì cư/ớp hậu, hãy dụ vào ngay từ vòng gửi xe.
Trước hạn chót, về nhà.
Bố xem bài hài lòng: 'Hiểu viết hay quá! Nhất định giải.'
Tôi đột ngột nghị: 'Bố, con muốn nhường bài cho em.'
Cả sửng sốt.
Tôi ứa 'Gia luôn tốt với con. Con muốn đóng góp gì sợ đuổi về...'