Đặc biệt là phiên bản băng vệ sinh cổ đại do ta vẽ ra.
Càng giúp nhiều nữ tử thoát khỏi nỗi khổ vì dùng vải thế nguyệt và tro cây.
Ta bảo Thẩm D/ao, vật này không phải do ta sáng chế, mà xuất từ tay một hữu duyên nhân.
Khỏi làm nh/ục thanh danh của nữ tử xuyên việt.
Vốn dĩ băng vệ sinh cũng chẳng phải ta nghĩ ra.
25
Chúng ta không tham lam, nhàn hạ thì dẫn Thẩm D/ao, Mặc Cẩn cùng tam nhân du sơn ngoạn thủy.
Đánh cầu câu cá.
Ta từng thấy yên vũ Giang Nam, cũng từng thấy cô yên đại mạc.
Xem khắp nơi, cái gì cũng đẹp, mà bầu trời vuông vức kia lại là thứ vô vị nhất.
Chẳng ngờ người ra đi trước lại là ta.
Khi thoi thóp tàn hơi, nam tử áo long bào kim sắc đến thăm.
Ta nằm trên giường, cười kể chuyện thời đại của chúng ta.
Nếu trước kia, ta còn sợ người đời coi ta là yêu quái.
Nhưng giờ ta không sợ nữa.
Hắn ngồi bên nghe ta nói về nhân nhân bình đẳng, nữ tử làm quan, nữ nhi cũng là nửa bầu trời.
Kể về xe hơi, đại pháo, hỏa tiễn, cả AK47.
Kể Dương Lợi Vĩ lên mặt trăng, tàu ngầm hạt nhân lặn sáu trăm mét.
Nói: 'Ta muốn trở về...'
...
Về sau, ta nói nói rồi thiếp đi, nghe tiếng cửa mở cùng khóc than vội vã.
NGOẠI TRUYỆN
1
Khi tỉnh dậy, mở mắt thấy trần nhà trắng xóa.
Điều hòa kêu vo ve.
Còn có tiếng bạn cùng phòng càu nhàu: 'Đồ điều hòa rẻ tiền, ồn ch*t đi được!'
Ta nhìn cô ấy mặc áo hai dây quần đùi, ngồi máy tính liếm kem.
Cười.
'Tiểu Lục, cho ta cắn một miếng nhé.'
Cô ta trừng mắt.
'Cút!'
Lại cúi đầu xem phim.
'Trên bàn có mang về ba cây, bọn họ đi lấy hết rồi, còn lại của mày đấy.'
Ta cười leo xuống giường.
'Được rồi.'
...
2
Lấy xong kem, ta thấy màn hình máy tính đối diện vẫn sáng.
Trên đó có tên Thẩm D/ao và ta.
Ta nhắn trong nhóm: 'Thất trưởng đại nhân, tiểu thuyết mới của người cho ta xem với?'
Cô ấy hồi đáp nhanh: 'Xem đi, có bất ngờ đấy.'
Ta ngồi xuống, từng chữ trên màn hình dệt nên một thời đại.
Dù biết thất trưởng hay viết tiểu thuyết, nhưng không ngờ mình xuyên vào truyện cô ấy viết.
Thấy cảnh thịnh thế ca vũ hưng thịnh, nữ quan trỗi dậy sau khi ta ch*t.
Ta cười.
Nhưng mà...
3
Ta lại nhắn trong nhóm:
'Sao tên sách lại là Sủng Phi Lục?'
Cô ấy đáp ngay:
'Ban đầu định viết cung đấu, nam chủ tử ch*t, nữ chủ thủ quả, tình cờ gặp người giống hệt nam chủ, hai người yêu nhau, cuối cùng nam chủ thổ lộ thân phận, nữ chủ nhập cung.'
'Nhưng không hiểu sao dù đã lập đại cương, tỉnh dậy thấy cốt truyện đổi khác.'
'Chắc lúc ngủ linh cảm dâng trào, tự quên mình viết gì.'
'Không nghĩ ra tên, lúc ấy còn dùng tên cậu đặt, biên tập thích lắm, dù tên sách không đổi được nhưng đ/ộc giả khen nhiều.'
...
4
Về sau, ta thấy cuốn sách ấy xuất bản.
M/ua một quyển bỏ vào balo, đạp xe về trường, đeo tai nghe.
Trong tai vang lên chương trình Thanh Niên Mới hôm nay:
Phát thanh viên nói: 'Đây là, thời đại tốt đẹp nhất.'
(HẾT)