“Hình như là hai vợ chồng.”
“Họ ăn ý với nhau quá.”
“Như đã quen biết từ lâu lắm rồi.”
“Nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định, tựa như người quen thân mà xa lạ.”
Cư dân mạng nói không sai, tôi và Phó Diễn Chu đúng là kẻ xa lạ thân quen.
Mỗi người chúng tôi làm hai món, nấu thêm một nồi canh, tổng cộng bốn món một canh.
Bữa tối diễn ra trong không khí ấm cúng, Ninh Lệ và Kỳ An thi nhau ăn nhanh, vừa ăn vừa tán dương.
“Mẹ là đầu bếp số một của nhà ta, con thích nhất đồ mẹ nấu.”
“Bố cũng là đầu bếp, đồ bố nấu siêu ngon.”
“Hôm nay con sẽ ăn hai bát!”
“Thế con ăn hai bát rưỡi!”
Bình thường Ninh Lệ ăn rất chậm, toàn phải dỗ dành.
Hôm nay có Kỳ An ở đây, chẳng cần nhọc công, đỡ hẳn việc.
Kỳ An ở với bố cũng vậy, ăn cơm phải nịnh, hôm nay bỗng dưng ngoan lạ thường.
Tôi chợt nghĩ: Nếu để Ninh Lệ và Kỳ An lớn lên cùng nhau, tuổi thơ chúng có trọn vẹn hơn không?
Tôi vội gạt bỏ ý nghĩ ấy, Phó Diễn Chu chắc chắn không nhường quyền nuôi Kỳ An, tôi cũng không thể trao Ninh Lệ cho anh ta.
Đúng như lời người ta nói, hôn nhân đổ vỡ, tổn thương nhất là những đứa trẻ.
10
Sau bữa tối, tôi cho bát đĩa vào máy rửa.
C/ắt hoa quả xong, tôi bảo Ninh Lệ và Kỳ An ngồi ăn trên sofa.
Phó Kỳ An bật chương trình phim cổ trang mà tôi và anh ấy từng đóng chung.
Nhạc mở đầu vang lên, ký ức ùa về.
Hai đứa trẻ hào hứng chỉ lên màn hình: “Ôi, mẹ kìa! Bố kìa!”
“Mẹ đẹp quá! Bố đẹp trai quá!”
Tôi ngồi xuống sofa cùng chúng xem phim.
Hai đứa trẻ vui sướng, còn tôi và Phó Diễn Chu lòng dậy sóng.
Bình luận livestream tiếp tục biến ảo:
“Ninh Vãn Ngưng toát lên vẻ hiền thục đảm đang.”
“Hóa ra sao nữ ở nhà cũng giản dị thế ư?”
“Cùng Phó Diễn Chu và Ninh Vãn Ngưng ôn lại bộ phim này.”
“Nhân vật phản diện của Ninh Vãn Ngưng trong phim đúng là ám ảnh, xem mà phát cáu.”
“Cuối cùng cũng hiểu vì sao cô ấy bị antifan công kích, diễn quá đạt khiến người ta gh/ét nhân vật luôn.”
…
Xem xong hai tập, hai đứa nhỏ ngủ thiếp đi trên sofa.
Tôi và Phó Diễn Chu liếc nhau, bế chúng vào phòng ngủ.
“Anh đi tắm.” Phó Diễn Chu nói xong quay vào phòng lấy áo choàng.
Tôi không kịp ra hiệu cảnh báo.
Đúng như dự đoán, netizen phát hiện manh mối lạ:
“Phó Diễn Chu định ở lại nhà Ninh Vãn Ngưng? Người yêu cô ấy không gh/en à?”
“Sao anh ta tự nhiên như ở nhà vậy? Lấy đồ dễ dàng thế?”
“Anh ta quen thuộc phòng ốc lắm, đây là kịch bản của ê-kíp à?”
Phó Diễn Chu vào phòng tắm chính.
Trước khi tắm, anh lấy d/ao cạo râu ra sử dụng.
“Sao cảm giác Phó Diễn Chu như là chủ nhân ngôi nhà ấy nhỉ?”
“Sao không dùng nhà vệ sinh chung? Cạo râu bằng d/ao của mình à?”
Tắm xong, anh ta nói với tôi: “Vãn Ngưng, nói chuyện nhé.”
Livestream dừng ở đây, sáng mai 8h sẽ tiếp tục.
Đêm đó, tôi và Phó Diễn Chu lên trending.
Cư dân mạng tranh luận gay gắt về mối qu/an h/ệ thực sự giữa chúng tôi.
Họ còn tò mò hơn về nội dung cuộc trò chuyện sắp tới.
11
Không có camera, tôi thả lỏng hẳn.
Hai chúng tôi ngồi hai đầu sofa, tiếng phim vang nhỏ.
Phó Diễn Chu châm th/uốc hút trong im lặng. Tôi nhớ trước kia anh không hút th/uốc.
Tôi phá vỡ im lặng: “Anh hút từ khi nào?”
“Sau khi ly hôn.” Anh dập tắt điếu th/uốc, ánh mắt xuyên thấu.
Phó Diễn Chu có ngoại hình xuất chúng. Dù đã ly hôn, mỗi lần thấy gương mặt ấy, lòng tôi vẫn không khỏi bâng khuâng.
Kỳ An giống anh như đúc, thừa hưởng vẻ điển trai đó.
Tôi giả bộ bình thản nhìn về màn hình.
Cảnh phim đang chiếu khá sến: Phó Diễn Chu ốm mê man, lầm tôi là nữ chính.
Trong phim, chúng tôi ôm nhau, đến khi anh tỉnh lại liền đẩy tôi ra.
Cảnh quay năm ấy diễn thật nhập tâm, nhưng hậu trường chúng tôi chơi game trong xe, ngọt ngào khó tả.
Phó Diễn Chu c/ắt ngang dòng hồi tưởng: “Vãn Ngưng, ta tái hôn nhé!”
Tôi gi/ật mình, lập tức hiểu ẩn ý: “Anh muốn cho Ninh Lệ và Kỳ An được sống cùng nhau nên mới đề nghị thế?”
“Con cái chỉ là một phần.” Anh trầm ngâm giây lát, nghiêm túc nói: “Tình cảm anh dành cho em chưa từng thay đổi.”
Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt chân thành đang dồn nén bao cảm xúc ấy.
Thở dài: “Nhưng trái tim em đã ng/uội lạnh rồi. Chúng ta không thể trở về như xưa.”
“Em vẫn trách anh sao?”
Câu hỏi khơi gợi ký ức.
Thời yêu nhau, mọi thứ thật đẹp.
Rồi khi tôi mang th/ai tháng thứ năm, công ty quản lý của anh phát hiện.
Họ dùng hợp đồng ép anh chia tay tôi. Anh không đồng ý.
Suốt th/ai kỳ, lịch trình dày đặc khiến chúng tôi ít khi gặp mặt, chỉ liên lạc qua video call.
Sau khi sinh con, anh càng bận rộn hơn. Cũng năm đó, anh đăng quang Ảnh Đế, sự nghiệp thăng hoa.
Tôi từ mang th/ai đến sinh con, sự nghiệp đình trệ, khoảng cách với anh ngày một xa.
Những người biết chuyện đều cho rằng tôi không xứng với anh.