Mẹ tôi, để đ/ộc chiếm tôi, đôi mắt và gi*t ch*t nội tôi.

Vào ngày học tôi, b/án đi.

Bố liều mạng cùng bà.

Mười xuyên tuổi bố.

1

Hôm ngày học tôi.

7 sáng.

Tôi đứng bên lề đường nơi nhất đi siết ch/ặt dây xích chó.

Chiếc máy màu đỏ rực lao vút qua.

Người phụ nữ ngồi chính mẹ tôi.

Bà đội mũ trên cánh màu nâu vàng xăm hình đầu sói đen.

Tôi thấy vặn chai.

Chất lỏng sẽ đôi mắt tôi.

Bà nội qu/a đ/ời trên đường viện.

dùng th* nội ép rể, trở con rể Nhiếp.

Bà h/ủy ho/ại năm, nát cả cuộc đời ông.

Xe máy lúc gần, ném khúc xươ/ng lợn, thả dây xích.

Con đen đói meo cả đêm phóng đường.

Người lái máy gi/ật mình, vội tránh sang bên.

Xe đ/âm bồn ven đường, cả mẹ ngồi nhào.

Mẹ kịp ứng, chất lỏng văng lên mặt, vài giọt b/ắn mắt.

Bà gào thét: 'Mắt trái tao thấy rồi!'

'Tao rồi!'

Ngay lúc đó, sát khu vực liên hệ trước nơi.

Người lái máy thấy sát hèn nhát.

Chỉ thẳng mẹ ép chạy tôi.

Mẹ giãy giụa sát, lao phía đứng bên kia đường.

Cảnh sát ứng nhanh, khóa ch/ặt ấn xuống đất.

Tôi trùng sinh.

xuyên thời này.

Tôi giống đúc, em bố.

'Con anh đàn tao thích, thoát đâu!'

'Tao sẽ cho xem tao hành hạ anh thế nào!'

Nỗi sợ bản năng với tràn ngập toàn thân tôi.

Mắt tối sầm, ngửa sau.

Rơi thoang mùi nắng.

'Bạn bạn sao chứ?'

Giọng nói chàng trai tuấn tú.

Đôi mắt đào lấp lánh, dịu dàng sóng nước.

Như chàng trai bước tranh.

Chính tôi.

Bố tuổi.

Tôi ch/ặt lấy ông: con nhớ quá!'

2

Tôi nhớ sự việc ba tuổi.

Tôi mẹ, chỉ bố.

Ông người trầm lặng.

Mỗi khóc đòi mẹ, lạnh 'nhìn' đôi mắt sắc d/ao.

Tôi gh/ét tôi.

Điều đó khiến khao khát mẹ hơn.

Người mẹ thơm tho, dịu dàng xinh đẹp.

Cho đến đêm trước ngày học, hiện.

Vừa tù, linh cẩu hoang, ngh/iền n/át ảo tình mẫu tôi.

Thân hình cao lớn, quyền đ/ập bụng tôi.

Vừa tóc ngoài vừa sờ soạng khắp người.

'Dáng đấy, xinh mày, chắc b/án cao.'

'Tao cố tình chọn ngày để mày, mày.'

'Khi tiếp tao sẽ quay video.'

'Có tay, sẽ con dưới chân tao.'

'Hai con muốn thoát đời nhé!'

Tuyệt tràn ngập.

Khi sắp bị thét lên: 'Bố!'

Bố về.

Ông vứt gậy dò đường, lao mẹ tôi.

Sau buộc thả tôi, nói cuối: 'Sống tốt, đừng xuống.'

Ông ch/ặt mẹ tôi, đ/ập vỡ rơi xuống.

Đây tầng 15.

3

Bố tôi.

Tới ch*t, mới hiểu.

Là người m/ù, chăm sóc chu toàn cơm áo đến học hành.

Những bài toán khó được, đều giải dễ dàng.

Giúp trở học thần thầy trò mến.

Tình thầm lặng sông dưới trăng, mát dịu mà dạt nuôi dưỡng cuộc đời khô cằn tôi.

Tôi muốn ông, còn hội.

Cho tuổi ông.

Năm thảm kịch sắp xảy ra.

4

Tôi tỉnh dậy nước thấy nội.

Mẹ sắp đặt gi*t nội.

Sau ngất, nội đưa nhà.

Bố xong về.

Ông cảm ơn tôi, nếu tôi, bị lỡ kỳ thi.

Rồi hỏi: 'Bạn sao bạn hại tôi?'

'Và.' Tai đỏ lên, đôi mắt đào thêm mờ ảo, bạn gọi bố?'

Tôi nỡ chớp mắt ông.

Chàng trai rạng rỡ so với người trầm lặng ký ức.

Cả hai người đều yêu.

Nhưng con nữa.

Không hiện tương lai ông, nên cho hy vọng.

Tôi bịa lý 'Bố giống anh, ch*t ở mỏ than Nhiếp.'

'Cha gi*t tôi, muốn cô hại anh.'

'Tôi nhớ tiếp tục gọi anh thế không?'

Màu đỏ lan tai sang tôi.

Chàng trai lương thiện ngây thơ ý.

'Nhiếp đ/ộc á/c.'

Nhắc tên mẹ tôi, hiện lên vẻ gh/ê t/ởm.

Mẹ con nhà mỏ than, giàu thế lực.

Tính tình ngang ngược.

Muốn cái gì được.

Năm cuối cấp, chuyển trường tôi, cái đầu tiên.

Lập b/ắt c/óc nhà Nhiếp.

Bố học giỏi, học sinh sắc trưởng kỳ đỗ học top đầu, đêm đó giải c/ứu công.

Bố khơi dậy d/ục v/ọng chinh mẹ.

Mẹ tuyên công khai: 'Nhất cậu ta.'

Bố biết, muốn thoát mẹ, đỗ trường tốt nhất.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm