Vừa mới đây còn náo nhiệt, cảnh trí lập tức chìm vào tĩnh lặng. Mấy người ngồi trên sofa đều không dám hé răng, liếc nhau ánh mắt ngượng ngùng. Chu Thư Dinh lại buông thêm câu: 'Nhưng cũng bình thường thôi, nếu là tôi thì tôi cũng vui lắm, có thể hiểu được, hiểu được mà.' Ngô Uyển Uyển mở lời hóa giải: 'Đâu cần nói vậy, có phải đang suy diễn á/c ý với người ta không?' Livestream bùng n/ổ bình luận. [Cái quái gì thế? Chu Thư Dinh này đố kỵ nhanh thật, đúng như tưởng tượng trước giờ.] [Bà chủ nhà Lê Lê tính vốn tốt, người khác đ/á/nh 5 sao có gì lạ?] [Là tôi thì cho 10 sao luôn!] [Lê Lê nhẫn được sao?] [Đã đạp lên mặt rồi, sao không phản pháo?] Chu Thư Dinh vốn chẳng được lòng giới nội giải trí, đầy antifan trên mạng. Tin đồn cô ta thường chèn ép sao khác, trước chưa tiếp xúc tôi còn không tin. Chu Thư Dinh liếc tôi từ đầu đến chân bằng ánh mắt kh/inh bỉ: 'Tôi đang khen cô đấy, sao như tôi b/ắt n/ạt cô vậy?' Tôi tuy không thích gây sự, nhưng ai khiến tôi khó chịu thì tôi cũng phải làm họ tức đi/ên. Tôi bật cười, mở điện thoại ra giọng ngọt như mía lùi: 'Để em xem chị được mấy sao, em cũng muốn khen chị xem sao.' Rồi giả bộ kinh ngạc bịt miệng, kéo dài giọng: 'Ái chà, 2 sao? Được 2 sao cũng gh/ê lắm đấy, tỷ lệ này còn khó hơn 5 sao ấy chứ, chị dạy em với được không?' Mọi người xung quanh nín cười đến đỏ mặt. Chu Thư Dinh mặt xám ngoét, không thốt nên lời, chuồn thẳng. Lúc này mọi người mới bật cười sảng khoái. Dùng m/a thuật đ/á/nh bại m/a thuật, bạn đã học được chưa? Tôi trở lại vẻ mặt bình thản, ngoảnh đầu thì thấy Quyết đang dựa cửa sân, ánh mắt nhoẻn miệng cười hướng về phía này. Ch*t rồi! Lỡ để anh ấy thấy cảnh diễn sâu kia mất rồi! Tôi lê từng bước đến, ấp úng: 'Bình thường em không thế này đâu... Thật đấy...' Quyết đứng thẳng, giọng êm dịu: 'Anh biết, chỉ là thấy thú vị thôi.' Thú vị? Đây là khen sao? Tối hôm đó, một hashtag âm thầm leo top. #LêNguyệtThườngQuyếtĐánh5Sao# Bình luận bừng tỉnh. [Hiểu rồi, hồi trước tiểu hào Lê Nguyệt Thường ám chỉ chính là anh ấy!] [Rõ thế mà trước giờ không nghi ngờ, ngây thơ quá!] [CP mới xuất hiện, ship đê!] [Tôi đoán đây là tình cảm hai chiều.] [Quyết nổi tiếng khó gần mà, sao thấy đối với Lê Nguyệt Thường dịu dàng thế?] 8 Sau một tuần ghi hình, Hà Kiều gọi điện cho tôi. Giọng cô ấy nghiêm trọng như có chuyện hệ trọng. 'Theo dõi livestream mấy ngày rồi, giờ tôi đổi ý rồi. Hai người thật sự có cửa đó Lê Nguyệt Thường, tin tôi đi!' Nghe vậy tôi tỉnh như sáo: 'Kể chi tiết xem.' Hà Kiều phân tích nghiêm túc: 'Là những chi tiết nhỏ khi hai người tương tác ấy! Anh ta không cho ai 5 sao, sao chỉ mình cậu? Nói chuyện với cậu cũng nhẹ nhàng khác thường!' Tôi nghe xong mà thấy ngại ngùng: 'Vậy tôi phải làm sao?' Hà Kiều mách nước: 'Phải mạnh dạn biểu lộ tình cảm! Anh ta không cưỡng lại được đâu! Phải cho anh ấy biết cậu thích anh ấy theo kiểu nam nữ, không phải bạn bè!' 'Bình thường tôi thể hiện chưa đủ rõ sao?' Hà Kiều thở dài: 'Cậu thích anh ta thì chỉ nói với mỗi tôi. Nhắn tin toàn chuyện linh tinh, tự nghĩ xem. Thế thì ai đoán được? Còn hay gửi mấy cái sticker trừu tượng nữa...' Sticker trừu tượng. Đúng là tôi hay gửi ảnh rồng, đầu gấu trúc. Tưởng thế sẽ kéo gần khoảng cách. Hóa ra không phải. Trước mặt anh ấy tôi thể hiện chưa đủ? Chat thường ngày cũng chỉ chia sẻ chuyện vặt. Tôi như vỡ lẽ, cảm ơn Hà Kiều rối rít: 'Cảm ơn quân sư! Tôi ngộ rồi!' 9 Từ đó, tôi tấn công trực diện hơn. Đêm tâm sự, tôi thẳng thừng ngồi cạnh anh. Hoạt động nào cũng xung phong vào đội anh. Dù ban đầu ngại ngùng nhưng dần thành quen. Lần này, ê-kíp bất ngờ đề xuất trò 'Tất nhiên rồi'. Luật chơi đơn giản: Mỗi người hỏi 3 câu, đối phương chỉ được trả lời 'Tất nhiên, nhất là...', không được hỏi câu nhàm. Lượt này nữ đi trước. Thi kéo co với khách mời nữ, thắng được chọn nam chơi cùng. Mỗi người chỉ chơi một lần. Tôi hồi hộp, nhất định phải giành quyền chủ động! Khi rút thăm, tôi thầm cầu khẩn. Tiếc là vận may chẳng mỉm cười, tôi trúng phải Ngô Uyển Uyển - nữ lực sĩ giải trí. Nhìn body cô ấy, tôi đơ người. Cô ấy như tập gym 10 năm. Tôi như 10 năm đói ăn. Livestream bàn tán xôn xao. [Xui thế, dính Ngô Uyển Uyển rồi!] [Khó quá, Lê Lê sao thắng nổi?] [Muốn thắng lắm nhưng chị ơi đừng cố. Trước cô ấy kéo tay nam dễ như trở bàn tay.] [Cần gì đấu? Lê Nguyệt Thường đầu hàng đi!] Ngô Uyển Uyển cởi áo khoác, lộ body múi săn. Tôi nuốt nước bọt, tự động viên thầm.