Sau khi đứa em họ suy thận, người từng kh/inh rẻ quỳ lạy tế sao, van xin hiến chúng một quả thận.
Tôi lạnh: 'Quỳ lạy ai chả biết.'
Tôi phịch một tiếng quỳ phịch đất, gào thét thảm 'Trời ơi đời quá! Hồi nhỏ mấy suýt ch*t đói! Từ bé kh/inh giờ thêm quả thận nữa ôi trời ơi! sống sao nổi đây!'
Bố đang định từ chối há hốc ngơ ngác.
Người quỳ dưới bị người x/ấu hổ lôi phắt dậy.
Hôm viên gạch bệ/nh bị đ/ập dọc một nửa.
1.
Dì trọng kh/inh nữ, nhu nhược.
Đứa tên Từ Chiêu Đệ, đứa thứ hai tên Từ Phán Đệ.
Khấn vái mới thằng trai, giờ đang nằm suy thận.
Năm ra, bả xúi đổi tên thành Đệ.
Hồi nhỏ đi lập nghiệp, với ngoại.
Năm sáu tuổi, ông ngoại ngã g/ãy chân, không chăm xuể, đành vài hôm.
Mùa đông ấy, mấy đó toàn chịu đói chịu rét.
Dì gi/ật phăng đệm vừa trải, ch/ửi nước: 'Cho nó nằm trai tao đâu?'
'Con đĩ mọt mày về một lần, cái đồ ăn hại đây. Giờ vác tao!'...
Tôi co ro ôm mỏng nép bên bò già sưởi ấm.
Đêm khuya mơ màng, có người lay gọi. Phán mặt ửng vì lạnh, nhét vào nước nóng: 'Giấu kỹ kẻo thấy'.
May mắn khỏe mạnh không ốm. Ban đồng phụ việc ki/ếm miếng ăn.
Hàng xóm đi qua trách: bắt trẻ lên sáu làm việc?'
Dì gi/ật 'Đồ hạnh dạy đời! Cút ngay!'...
Thằng em họ Hướng Dương gi/ật phăng Dì túm lôi đi: 'Đồ ăn tr/ộm!'
Chị Phán khóc thú nhận. Tối đó bị đuổi bò. Sáng sốt không chữa, sau thành bệ/nh phổi...
2.
Sau này thành công, về thành phố.
Dì bĩu môi: 'Ở thành phố tiền mang ba cái thân, sớm muộn cũng trắng tay'...
Mẹ 'Không phiền lo. rảnh nhặt hạt mà ăn đi.'
Bởi hôm về, thấy đang gặm hạt vứt mương...
Nghe tin đậu đại học, vỗ đầu trai: 'Con gái đại làm gì? Thằng toàn khối top 100'...
Em họ mới lớn suy thận giai đoạn cuối. Họ vã kéo bệ/nh hiến thận...