Anh ta mở tủ đầu giường, lấy ra một cuốn sách không có chữ trên bìa rồi bước ra ngoài.
Tôi theo ra cửa, thấy anh ta đi ra ban công tầng hai, tay cầm cây bút vẽ vạch chỗ này chỗ kia lên sách.
Nhìn tư thế này, chắc một lúc lâu chưa quay về phòng được.
Tôi kéo vali vào phòng thay đồ của anh ta.
Xếp đồ đạc của mình vào chỗ trống còn thừa.
Vali để trong lùm cây mấy ngày, quần áo đã thấm đẫm sương đêm, phải giặt lại từ đầu.
Bộ bàn chải kem đ/á/nh răng rẻ tiền tôi cũng vứt luôn.
Từ hôm nay, trai đẹp dùng gì tôi dùng nấy, trai đẹp ăn gì tôi ăn nấy.
23
Thế là tối nay tôi tranh thủ dùng phòng tắm nhà anh trước.
Giặt sạch sẽ đống quần áo.
Định tranh thủ trước khi anh ta về làm khô bộ đồ lót và váy ngủ để mặc đi ngủ.
Nào ngờ vừa tắm xong, tay cầm bộ đồ lót bước ra thì anh chàng đã về...
Người trần như nhộng, tôi đờ đẫn một lúc.
Dù biết anh ta không thể thấy mình, nhưng cứ trần truồng thế này khiến tôi thấy mình hơi... mất dạy...
"Hừ, anh ta đâu có thấy, sợ gì chứ?"
Tôi ngoảnh người, nghênh ngang bước qua trước mặt anh ta: "Lần đầu lõa thể, lần hai thân quen!"
24
Anh ta ở đây, tôi không thể dùng máy sấy.
Cũng chẳng dám động vào thùng giặt đồ.
Đành mỗi lần xách hai món, đi đi về về mang quần áo ra ban công phơi.
Anh chàng cạo râu, rửa mặt, đ/á/nh răng c/ắt móng tay, tỉa lại đôi lông mày rậm khiến gương mặt càng thêm điển trai.
"Người đẹp trai đều chăm chút kỹ lưỡng thế này sao?" Tôi áp sát, nghiêng đầu nhìn anh rồi dí mặt sát vào cùng soi gương.
So ra, lông mày tôi như cỏ dại mọc um tùm chẳng ai chăm.
"Chà, đến tỉa lông mày còn không biết, đúng là nữ q/uỷ sống qua loa!"
Trước khi ngủ, anh vẫn như hôm qua, lấy máy tính bảng ra bật phim.
Còn tôi, quen tay quen chân ngồi vào lòng anh, cùng xem phim.
25
Bộ phim tên "Hòa thượng châu Phi".
Đạo trưởng Lâm Chính Anh thò chân vào hang rắn, bị trăn cắn rồi bị kéo ra thành con trăn khổng lồ.
"Ha ha ha, ha ha ha..."
Tình tiết hài hước thế mà trong phòng chỉ có tiếng cười của mỗi mình tôi.
Tôi ngước nhìn anh chàng: "Không ngờ người lạnh lùng như anh lại thích xem hài kịch."
"Quả là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong!"
Như hôm trước, xem xong phim là anh đi ngủ.
Nhưng đêm nay tôi không dí sát người nữa.
Bởi tối nay tôi là con m/a không manh vải.
Tôi ôm chăn, ngoan ngoãn cuộn tròn trong góc.
Ấy thế mà khi tỉnh dậy, tôi không những dính ch/ặt vào người anh mà còn chân tay quấn quýt!
"Anh đẹp trai ơi, tiếc là người m/a khác đường, không tôi đã đền bù cho anh rồi!"
26
Hai ngày sau, Tiểu Hạ quay về.
Mặt mày hớn hở, cô rút ra hai cuốn sổ đỏ: "Sơ Thất, xem này, tôi đăng ký kết hôn rồi!"
Mở ra thấy dấu triện đen của Diêm Vương.
Cô chỉ tay: "Dùng con dấu trên giấy kết hôn này có thể xin về Âm phủ sinh sống và làm việc."
"Chúc mừng cậu, Tiểu Hạ, ngày tốt lành của cậu đã đến rồi!" Tôi cũng vui lây.
"Sơ Thất." Tiểu Hạ nắm tay tôi thở dài: "Thật không nỡ xa cậu."
"Hừ, không nỡ cái gì chứ? Biết đâu chẳng bao lâu nữa tôi cũng tìm lại được thân phận. Hoặc... tôi cũng tán một anh đẹp trai có địa vị dưới Âm phủ, cưới về làm dâu!"
Nghe vậy, Tiểu Hạ tiêu tan u sầu: "Cậu nói phải!"
"Kể mau đi, cậu có gặp Diêm Vương không? Ngài trông thế nào?"
"Đẹp trai, cực kỳ đẹp trai!" Tiểu Hạ dùng điệu bộ phóng đại để diễn tả nhan sắc của Diêm Vương: "Lần đầu tiên tôi thấy đàn ông đẹp thế!"
27
"Thật sự đẹp thế sao?"
So với chủ nhà tôi đang ở còn đẹp hơn ư?
Thật... khó mà tưởng tượng nổi.
"Tiếc là Diêm Vương cao cao tại thượng, lạnh lùng vô tình. Nhìn thôi đã run chân lẩy bẩy! Bọn tiểu q/uỷ chúng tôi đâu dám với cao."
"Tôi chỉ tò mò thôi, chứ không dám mơ ước." Tôi hỏi tiếp về hoa Bỉ Ngạn bên bờ Vo/ng Xuyên.
"Có đấy. Cả một vùng đỏ rực, đài hoa đơn đ/ộc, tán hoa xòe như ô, cánh uốn cong như móng rồng." Tiểu Hạ nói xong nắm ch/ặt tay tôi: "Sơ Thất, lần này về Âm phủ tôi nghe được tin đồn."
"Ồ? Tin gì thế?"
"Đồn rằng oan h/ồn mất ký ức khi ch*t mang theo đồ vật có thể lưu giữ ký ức sót lại." Tiểu Hạ hỏi tôi: "Cậu có thứ gì mang theo khi ch*t không?"
Tôi suy nghĩ: "Một chiếc váy trắng, cái vòng đầu cùng chiếc kẹp tóc hình bướm. Nhưng đều dính m/áu, tôi cất đi rồi."
Tiểu Hạ: "Cậu về xem lại thử."
28
Về nhà, tôi lục túi xách lấy ra quần áo lúc ch*t.
Tiếc là trên đó không có ký ức tiền kiếp như Tiểu Hạ nói.
Tối nay, anh chàng m/ua rất nhiều nguyên liệu tươi ngon.
Hình như định nấu đại tiệc.
Tôi yên tâm tắm rửa, giặt giũ quần áo.
Quay lại thấy chiếc vòng đầu và kẹp tóc dính m/áu trên giá.
Do dự một lúc, tôi mang đi rửa.
Nhưng m/áu trên đồ vật lúc ch*t không thể tẩy sạch.
Vòng đầu màu trắng ngà in vệt m/áu như đóa hoa hồng nhuộm.
Kẹp tóc đỏ nhuộm m/áu càng thêm rực rỡ.
Tôi chợt thấy như thế cũng rất đ/ộc đáo.
Tôi chỉnh lại tóc trước gương, đeo vòng đầu cài kẹp bướm.
Rời phòng, tôi liếc thấy bức tranh trên tường.
Ngày đầu đến đã thấy.
Căn phòng đơn giản thanh nhã lại treo bức họa kỳ lạ với sắc màu rực rỡ.
"Một biển đỏ, đài hoa đơn đ/ộc, tán hoa xòe như ô, cánh uốn cong như móng rồng..."
Tôi chợt nhận ra bức tranh này giống y hoa Bỉ Ngạn bên Vo/ng Xuyên mà Tiểu Hạ miêu tả.
29
"Tiểu Hạ, dương gian cũng có hoa Bỉ Ngạn Vo/ng Xuyên sao?"
Hôm sau, tôi kể chuyện này cho cô.
"Sao thể? Vo/ng Xuyên ở Âm phủ. Dù dương gian có hoa Bỉ Ngạn cũng khác hẳn." Tiểu Hạ lắc đầu.