Nhược Phù

Chương 7

09/07/2025 23:50

Thân Đồ Duật nói rằng thể lực của ta chẳng được. Ai lại đêm đêm yến tiệc, suốt nửa tháng chẳng nghỉ ngơi vậy……

Sau đó ta chịu không nổi, lâm bệ/nh, Thân Đồ Duật bị bà mẹ chồng gọi đến quở trách vài câu mới chịu thu liễm.

Buổi tối hắn vì ta xoa vai ấn lưng, trong miệng lẩm bẩm: "Quả là nàng dâu mềm mỏng yếu đuối."

27 Chớp mắt đã đến tháng giêng, hoàng đế bày tiệc chiêu đãi chư đại thần, Thân Đồ Duật dắt ta tham dự cung yến.

Nghe nói Thái tử lại nạp thêm Trắc phi mới, phụ thân rất lo lắng cho cảnh ngộ của tỷ tỷ, muốn ta giúp nàng.

"Phụ thân sợ đã quên mẫu thân của ta ch*t thế nào rồi."

Ta bình tĩnh đặt chén trà xuống, ngoảnh đầu nhìn vị phụ thân cả đời thanh liêm, nhưng trong việc riêng lại do dự nhu nhược.

Phụ thân bỗng gi/ật mình, giọng già nua thong thả cất lên: "Phụ nhớ... là phụ đã phụ lòng mẫu thân của con."

Mẫu thân của Khương Tố Cơ là Vương thị xuất thân tỳ nữ, trước khi phụ thân đính hôn đã quyến rũ hắn rồi mang th/ai, phụ thân mềm lòng không đuổi đi, bèn xin ý mẫu thân đồng ý, nạp nàng làm thiếp thất.

Mẫu thân gả vào đãi ngộ tốt với mọi người, bao gồm cả Vương thị và con cái của nàng.

Nào ngờ Vương thị đố kỵ, không chỉ thường lấy Khương Tố Cơ cùng ta so sánh, còn hay làm nũng cùng phụ thân gây rối, thậm chí dắt Khương Tố Cơ bỏ nhà ra đi.

Có lần Vương thị dẫn Khương Tố Cơ trèo lên mặt băng, u/y hi*p phụ thân phải đưa nàng lên làm chính thất, bằng không sẽ ch*t cóng trên sông.

Phụ thân tức đến ngất, mẫu thân ta đi khuyên hai mẹ con họ, lại bị Khương Tố Cơ đẩy xuống sông băng, vớt lên mới phát hiện mẫu thân trong bụng đang mang th/ai.

Mẫu thân sẩy th/ai liền để lại bệ/nh căn, năm ta tám tuổi không trị khỏi mà qu/a đ/ời, cùng năm đó Vương thị cũng vì bệ/nh phổi mà ch*t.

Ta mãi mãi không quên được đôi mắt mẫu thân trước lúc lâm chung, ngậm lệ nóng hổi, tràn đầy lưu luyến với ta.

Ta hít mũi, kìm nén xúc động rơi lệ, bắt đầu kể tội cùng phụ thân nỗi oan ức: "Những việc Khương Tố Cơ làm với ta sau khi làm Thái tử phi, phụ thân muốn nghe không? Dám nghe không?"

"Nàng ta nói ta là Trắc phi, không thể mang th/ai, nên bỏ hoàn thảo thảo vào trà điểm tâm của ta."

"Không thể mang th/ai cũng đành, nàng ta còn vì ta hờ hững Thái tử mà trừng ph/ạt ta, bỏ th/uốc vào đồ ăn hàng ngày của ta."

"Nếu ta không thông dược tính..." Ta nghẹn ngào.

Nếu kiếp trước ta không thông dược tính, phát hiện dị thường, sớm đã ch*t trong lãnh cung. Phụ thân nhìn ta, sắc mặt kinh ngạc, thấy ánh mắt lệ ứa trong mắt ta mới hoảng nhiên đại ngộ, hổ thẹn dùng hai tay che mặt xin lỗi ta.

Ta ngoảnh mặt không nhìn hắn, mấy lần nghẹn lời, gắng gượng kìm nén nỗi khó chịu trong lòng rồi nói: "Con h/ận phụ thân, h/ận người quản không nổi hậu viện, h/ận người bảo vệ không được mẫu thân, h/ận người yêu Khương Tố Cơ hơn yêu con."

"A Phù..."

Ta đứng dậy định đi, nhìn thấy cây đào sum suê do mẫu thân trồng trong viện, nói: "Phụ thân tuổi đã cao, đừng bận tâm đến con nữa."

22 Trong cung yến, không thấy hoàng hậu.

Ta đi kính rư/ợu Lệnh phi mới biết, hoàng hậu dung túng hạ nhân dùng cấm dược, bị hoàng đế phát hiện, bị cấm túc ba tháng, hoàng thái hậu cũng vì thế nổi gi/ận, đồng ý trách ph/ạt của hoàng đế.

Cảnh ngộ Thái tử cũng chẳng tốt, trước đó việc tham ô nhận hối lộ bị hắn dùng quyền lực áp xuống, nhưng chuyện hắn ám sát Thất hoàng tử đã như cung giương tên b/ắn, chỉ còn một bước nữa là để hoàng đế biết được.

Vào cung trước, Thân Đồ Duật lén bảo ta, đêm nay trong hoàng cung sẽ xảy ra đại sự.

Ta đợi nửa ngày cũng không thấy kịch, buồn chán ngắm tiết mục.

Ca vũ kết thúc, mọi người nâng chung chúc tửu, đột nhiên tiếng thét chói tai x/é tan không khí, vang khắp đại điện.

Tỳ nữ bên cạnh Lệnh phi phun m/áu, chưa đầy ba giây đã ch*t.

Mọi người hoảng lo/ạn bất an, vội vã vứt rư/ợu tôn trong tay, hoàng đế ôm Lệnh phi h/oảng s/ợ vào lòng an ủi, hạ lệnh phong tỏa mọi cửa ra vào, tra xét kỹ kẻ hạ đ/ộc. Ta ngồi trên nhuỵễn ghế, ngẩng đầu thấy Khương Tố Cơ đối diện chéo từ nãy đã rất yên lặng, lạnh lùng cười rồi đứng dậy.

Ta thật không ngờ Khương Tố Cơ lại hạ đ/ộc Lệnh phi, là vì Tiêu Định Tiện, hay vì hoàng hậu?

Dù vì ai, cũng thật ng/u xuẩn.

Ta đi đến trước mặt Khương Tố Cơ hành lễ, rồi lớn tiếng chỉ vào nàng: "Là ngươi hạ đ/ộc."

Thái giám lập tức tiến lên tra hỏi, và trong tay áo nàng tìm thấy bình đ/ộc dược, còn sót lại ít, không ngoài dự đoán hẳn là chuẩn bị sẵn cho ta.

Hoàng đế lập tức hạ lệnh: "Lôi ra ngoài lập tức xử tử."

Tiêu Định Tiện thay Khương Tố Cơ cầu tình: "Xin phụ hoàng khai ân, Tố Cơ dù sao cũng là Thái tử phi của nhi thần."

Hoàng đế gần đây vốn đã chán gh/ét Thái tử, vừa rồi sủng phi suýt bị đầu đ/ộc ch*t, trong lòng đã đầy phẫn nộ, đang định trách ph/ạt Thái tử thì Thất hoàng tử đang ôm bệ/nh đột nhiên xuất hiện ở cửa điện.

"Xin phụ hoàng vì nhi thần làm chủ!"

Hoàng đế kinh ngạc: "Hoàng nhi, con làm sao vậy?"

Thất hoàng tử: "Hôm qua nhi thần bị Thái tử ám sát, may mắn thoát nạn."

Hoàng đế không dám tin vào tai mình: "Con nói Thái tử ám sát con?"

Tiêu Định Tiện vừa muốn biện hộ cho mình, lại thấy vệ sĩ ngầm bị mình gi*t ch*t đi ra từ đám đông, hoàn toàn ngã ngồi dưới đất.

Sau đó, việc Thái tử tư kết đảng vụ, tham ô hối lộ, mưu quyền soán vị cũng lần lượt bại lộ, hoàng đế tức đến lật bàn, đương trường hạ chỉ: "Phế truất Thái tử cùng Thái tử phi, chung thân u cấm."

23 Thái tử bị phế, hoàng hậu cũng mất thế lực, dưới gối nàng chỉ có một Thái tử, lại chẳng phải con ruột.

Mất con đằng ắt mất chỗ dựa, hậu cung từ nay do Lệnh phi quản lý.

Ta thỉnh thoảng vào cung bái phỏng Lệnh phi, nghe được vài tin tức về Tiêu Định Tiện và Khương Tố Cơ.

Tiêu Định Tiện sau khi bị u cấm thân thể càng ngày càng suy yếu, nghe thái y nói trước đây hắn thường dùng cấm dược, sau khi đoạn dược võ công mất hết, thành kẻ phế nhân.

Cộng thêm một vị quả ta lén bỏ vào chén trà của hắn, tương khắc với cấm dược hắn dùng, lâu ngày cũng ảnh hưởng thân thể.

Khương Tố Cơ bị Tiêu Định Tiện ngày ngày đ/á/nh đ/ập t/àn b/ạo, còn bị ép uống nhiều tuyệt tử thang, nàng thường đi/ên cuồ/ng nói bậy, cuối cùng biến thành c/âm.

Ta nghe xong chẳng có cảm giác gì, tất cả đều do họ tự chuốc lấy.

Hoàng đế lập lại Tam hoàng tử làm Thái tử, tân Thái tử làm người khiêm hòa, tấm lòng rộng rãi, cùng Thân Đồ Duật vẫn là bằng hữu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
5 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
7 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm