Tôi muốn khóc mà không thành tiếng, cho người mẹ không tin mình bóng lưng đ/au thương.
Bông hoa trà mi được cắm trong chiếc nhựa, hoa đung Nhìn hoa, lòng càng dày vò.
Nghĩ Giản thường ngày kiên nhẫn giảng dịu dàng, muốn ch/ôn vùi bản thân x/ấu Việc cấp bách bây giờ là quan sát xem người thích ai, mau chóng hôn nhau.
Đã không còn thời gian nghĩ có thích không, dù ấy thích Giản, phải sắp hôn nhau thôi.
6
Đếm ngược ngày - Thăm dò Dã.
Hôm sau, đứng trước cửa chờ với thâm như gấu trúc. Buổi sáng mùa xuân, chưa tan hết, con phố chìm trong tĩnh lặng. dần, ráng đông nhuộm hồng rải ánh sáng dịu dàng xuống phố.
Gió lướt qua mái tóc, phía trước bước chậm rãi, gió lật tung vạt áo đồng Tôi nghiêm túc lên tiếng:
"Lục D�..."
Cậu ấy ngái ngủ mở mắt, vẻ chưa tỉnh hẳn. Tôi hỏi thẳng:
"Cậu thích kiểu con nào?"
Vẻ lơ đãng tan đứng khựng lại, khóe gi/ật giật, nở nụ cười gượng gạo:
"Sao đột nhiên hỏi thế?"
Tất nhiên là đảm bảo phúc (và 'sinh đời sau cậu!
"Tò mò thôi mà."
Cậu nheo mắt, giọng khàn khàn chút uyển chuyển:
"Kiểu... mềm mỏng, có chút ngốc nghếch ấy."
Tôi gật đầu hiểu ra. Rõ ràng không phải rồi. Giản đ/è đầu lâu năm, danh hiệu Á muôn nhưng dù sao là thủ khoa á khối, thường hiện trên bảng danh dự.
Dù đã chuẩn tinh lòng vẫn trống bất ngờ hỏi lại:
"Thế thích kiểu nào?"
Tôi lọc danh sách h/ệ cậu, trả qua quýt:
"Tùy. Tốt nhất là người có thể mãi mãi."
Bởi nhỏ, đã như cỏ dại trước cách nuôi dạy buông lỏng bố mẹ. cố gắng đắp bằng vật chất, vẫn luôn cảm thấy bất an, coi sự đồng hành là cầu tối quan trọng người yêu.
Chiều hôm đó, Giản tối công việc sinh. có ấy trao đổi bài, lang thang lên tầng trên dò xem hình.
Trường phân theo khá, thuộc Do chuẩn Đại Tuyên thệ 100 ngày, giáo B đi họp vắng bóng thầy cô.
Lục ngồi cuối cửa, rất dễ thấy. Bên cạnh là cô xoăn dài hạt có ruồi phụ nữ tăng vẻ quyến rũ.
A khóa có Giản, B khóa có hoa khôi Nhiên. Hai anh em tiếng nhờ ngoại hình chúng, là đề tài bàn tán cả trường.
Tôi đã thấy cô ấy vài A tìm anh trai. Khi định nghe thấy giọng lười biếng trưng Dã:
"Em cai nghiện hả? nhịn được không chuyện với anh?"
7
Tôi dừng phắt, mũi nhăn như già xem thoại trên vừa gì cơ?
Từ góc thấy gáy và biểu cảm Nhiên. Cô gật đầu, như tiếp động lực tiếp tục:
"Thật không à? lạnh lùng em âm 8 độ, nhưng l/ót mùa thu anh chắc chắn lắm đấy."
"Thôi nào bé đừng cứng rắn nữa, chắc chắn em đã anh say đắm rồi phải không?"
Mấy bạn phía trước nhịn cười đỏ mặt, quay nói:
"Lục ca đỉnh quá!"
Lục nghiêng đầu Nhiên, cô này giơ tay ra hiệu số 6. lập đáp:
"Đừng số với anh, anh sẽ nghe thành LOVE đấy."
Tôi choáng váng, không ngờ sau lưng như Hóa ra khi đã kiềm chế lắm.
Cậu bạn phía trước thấy liền chào:
"Học bá, tìm ca à?"
Lục quay phắt lại, chút hốt. Tôi hiểu, hiểu hết rồi. Thì ra thích Nhiên. ngờ chơi trò này.
Đoàn vừa đẹp lực trung bình, đúng chuẩn người tưởng ta. Tôi vội vẫy tay:
"Không có cô giáo bảo lên lấy đồ."
Chưa kịp nghe gọi, đã chuồn mất.
Cậu bạn kia bẩm:
"Sao bá kì Có nghe thấy gì không?"
Đoàn vỗ Dã:
"Yên tâm, vừa rồi đâu có Nghe đi, cứ luyện này, cô ấy chắc chắn xiêu lòng."
Lục nghi ngờ:
"Thật không đấy?"
"Chỉ con mới hiểu con thích gì."
8
Đếm ngược 28 ngày - Tôi tình, nhưng vẫn phải dò Giản.
Đoàn Giản tựa lưng vào cây Mái xù mềm mại viền vàng dưới nắng xiên. Gương trai, hình mẫu tưởng - đích thị chính truyện ngôn được con săn đón.
Nếu không quen biết bé, có lẽ đã xiêu lòng trước Giản.