Vương gia bảo đưa ta vào cung bái kiến Thái Hậu. Ta nào chịu làm kẻ ngốc nghếch ấy? Ta giả bệ/nh cáo ốm. Yên Nam Châu rõ ràng chẳng tin, hùng hổ xông vào viện tử. Ta chặn hắn ngoài cửa, giả giọng yếu ớt: "Người đã thành tương như thế này, huynh còn muốn chi nữa?"

Yên Nam Châu nhíu mày: "Nàng lại giở trò đi/ên gì đây? Ta thấy nàng khỏe lắm, hôm nay muốn đi hay không cũng phải đi!"

Bên tai văng vẳng tiếng Tư Thành: "Giả đi/ên."

"Ngươi này..." Ta do dự một giây, liền bắt đầu trợn ngược mắt lên: "Khôn thật!"

...

Toàn thân ta r/un r/ẩy, chân tay co gi/ật. Yên Nam Châu gi/ật mình lùi lại. Ta đâu bỏ lỡ cơ hội, giả vờ loạng choạng t/át hắn mấy cái đôm đốp. Yên Nam Châu tức gi/ận bỏ đi, sai người mời lang trung. Hoàn thành nhiệm vụ giả đi/ên, tích phân +10. Tuyệt cú mèo!

Sau khi hắn đi, ta cười ngả nghiêng. Tư Thành hiện ra dưới gốc đào, khoanh tay nhìn ta: "Hả gi/ận chưa?"

"Mới chỉ là khởi đầu." Ta nhìn hướng Yên Nam Châu biến mất, ánh mắt giao hội với Tư Thành: "Quên mục tiêu của ta rồi sao?"

Tư Thành: "Xử lý hắn tới cùng."

10.

Cuốn sách này là văn án thái giám. Về sau chỉ còn đại cương sơ lược, không ai rõ tình tiết, chỉ biết Yên Nam Châu xưng đế thì cốt truyện kết thúc. Ta tích đủ nghìn điểm, dùng năm trăm đổi hệ thống lấy một tình tiết trọng yếu.

Nguyên tiêu năm ngày nữa, Yên Nam Châu hẹn Thẩm Nghiên Huyên bên sông tái ngộ. Bọn họ gặp ám sát, suýt mất mạng. Yên Nam Châu trở về nổi gi/ận, tra ra thủ phạm do Hoàng Đế phái tới, hai bên triệt để đoạn tuyệt. Từ đó nhen nhóm mầm phản lo/ạn.

Nghe xong ta chỉ nghĩ: Thừa dịp này xử hắn luôn. Khi hắn ch*t ta cuỗm vàng bạc chạy trốn, ngao du giang hồ. Dù thế giới không kết thúc cũng chẳng sao.

Gặp ánh mắt Tư Thành, ta gật đầu. Tốt lắm, cùng chung chí hướng. Hãy ra tay! Diệt hắn tận gốc!

Đêm nguyên tiêu, ta lại giả ốm. Yên Nam Châu mừng thầm được ra ngoài. Khi hắn đi, ta đổi y phục nhẹ nhàng bám theo.

Yên Nam Châu thẳng đến Thanh Dương hồ, nhanh như chớp. Đúng là bị ta cản hẹn lần trước nên sốt ruột lắm rồi. Ta và Tư Thành cải trang thành lữ khách, dò xét tình hình.

Ta thở dài: "Vết thương của Yên Nam Châu cách tim một tấc. Ôi hào quang chủ nhân, trúng đ/ao cũng né được chỗ hiểm."

Tư Thành: "Khi đ/ao tới, ta sẽ dùng ám khí đẩy mũi đ/ao trúng huyệt đạo."

Hai chúng ta nhìn nhau cười q/uỷ dị.

Bỗng Yên Nam Châu ôm chầm nữ tử đội khău trang bước tới. Tư Thành kéo ta đến quầy trang sức giả vờ xem đồ. Cảnh tượng âu yếm khiến ta quay mặt: "Mắt ta sắp m/ù rồi! Lũ sát thủ sao chưa tới?"

Tư Thành nhấc cây trâm ngắm nghía: "Đừng nóng. Còn nửa canh giờ mới tới giờ hành sự. Nếu thấy gh/ê thì đừng nhìn, coi như dạo chơi."

Cô b/án hàng tươi cười: "Công tử m/ua trâm cho phu nhân đi. Phu nhân cài lên đẹp lắm."

Tư Thành cắm trâm lên tóc ta: "Đúng là xinh." Ném thỏi bạc m/ua liền. Cô gái nói lời chúc phối lão đồng tâm. Ta chưa kịp cải chính, đã bị Tư Thành ôm vào lòng thì thầm: "Họ tới rồi."

11.

Ta nép vào ng/ực chàng. Khi Yên Nam Châu đi qua, Tư Thành buông ra cười: "Phu nhân, mặt nàng đỏ ửng rồi."

Ta nghiến răng: "Đừng có vô lễ..."

Hai chúng tôi chia nhau bố trí. Tư Thành lên nóc nhà chờ phóng ám khí. Ta ẩn nấp đợi kịch chiến.

Yên Nam Châu vừa tới, mười tên sát thủ đột ngột xông ra. Thẩm Nghiên Huyên hét thất thanh. Yên Nam Châu quát: "Tư Thành, còn không ra?"

Hừ, hắn đang trên mái nhà chờ lấy mạng ngươi đấy!

Hệ thống đột ngột báo động: "Cảnh báo cấp một! Nhân vật chính gặp nguy! Chủ nhân sẽ tiêu tan theo nếu hắn ch*t!"

Ta kinh hãi: Sao không nói sớm! Ngẩng đầu thấy Tư Thành sắp phóng ám khí, ta lao vào đẩy Yên Nam Châu. Lưỡi đ/ao đ/âm thẳng lưng ta. Trước khi ngất, ta ch/ửi hệ thống một tràng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Mỏ Hỗn Chạy Dài Tên Con Đường Đi Tìm Chết

[BL] Mỏ Hỗn Chạy Dài Trên Con Đường Đi Tìm Chết! Xuyên vào cuốn tiểu thuyết đam mỹ "Tổng tài bá đạo và thế thân nhỏ bé'', tôi không phải nhân vật chính, mà là một tên pháo hôi trà xanh, chuyên gia gây sự với ba nhân vật công hàng đầu của truyện. Hệ thống bắt tôi phải sắm vai một tiểu mỹ thụ yếu đuối, õng ẹo, mục tiêu là khiến cả ba tên công kia ghét cay ghét đắng, tạo đà cho thụ chính xuất hiện. Vấn đề là, linh hồn tôi là trai thẳng chuẩn 100%! Suốt ba năm, tôi đã phải nhịn nhục, giả vờ yếu đuối, giả vờ tranh giành tình cảm, giả vờ bị bắt nạt. Cuối cùng cũng chờ được ngày, hệ thống báo tin: 【Nhiệm vụ hoàn thành! Mức độ đáng ghét max! Ký chủ chuẩn bị giả chết thoát ly!】 Trước khi đi, hệ thống cho tôi một ngày để trăn trối. Nhịn tròn ba năm, tôi bùng nổ. Tôi quyết định vạch trần bản chất trai thẳng mỏ hỗn của mình và chửi cho ba tên khốn kia tỉnh ngộ. Tôi lập một nhóm chat kéo cả ba vào: Tôi: 【Gửi ba tên đần.】 Tôi: 【@Lão già tổng đài: Anh bớt cái vẻ mặt như tuyến tiền liệt kia lại giùm tôi. Ba năm nay tôi diễn mệt lắm rồi. Anh nghĩ tôi thèm cái hợp đồng rách của anh chắc? Nói cho anh biết, nếu thật sự lên giường, ai nằm trên còn chưa biết đâu! Đồ tự luyến!】 Tôi: 【@Ảnh đế làm trò: Kỹ năng diễn xuất của anh còn thua cả tôi. Anh nghĩ anh lừa được tôi à? Cái bẫy tình yêu của anh trẻ con đến mức tôi nhìn mà buồn nôn. Anh mà cũng đòi làm công? Về nhà học lại cách bám váy mẹ đi!】 Tôi: 【@Thiếu gia chó dại: Cậu là chó con thiếu hơi hay gì mà bám tôi dai thế? Suốt ngày ghen tuông vớ vẩn, cậu tưởng cậu ngầu hay sao? Cậu mà cũng đòi làm tôi? Về bú sữa mẹ rồi lắc não thêm một trăm năm nữa đi, nhóc con!】 Tôi: 【Tạm biệt, tôi đi đây. Mấy người ở lại tự tổn thương lẫn nhau đi!】 Vừa gửi xong, tôi thấy sảng khoái vô cùng, tôi chuẩn bị nhấn nút "thoát ly''. Đột nhiên, hệ thống hoảng hốt giải thích với tôi: 【Bíp bíp bíp! ký chủ!!! Em xin lỗi! Em tính nhầm múi giờ thế giới rồi!!】 Tôi: ? Hệ thống: 【Cái chết của ngài... thật ra là một tháng sau mới diễn ra máááá!】 Tôi: ...!!! Ngay giây tiếp theo, tiếng khóa điện tử bên ngoài vang lên… -- Cả ba tên công tôi vừa chửi đều có thẻ vào nhà tôi.
Chữa Lành
Đam Mỹ
Hài hước
0
Tàn Tro Pháo Hoa Chương 11