「Còn phải nói mấy thích Xuyên.」

Tôi nói Phi các học khác cũng tin.

Tôi vốn hiếu thắng, bị ép đường cùng, đành giả vờ độ lượng làm hòa với Phi, họ mới tin bỏ Xuyên.

Khi Phi, nói thường, xem khí cứ thế duy trì mối qu/an h/ệ nhạt nhẽo mấy khi tốt nghiệp đại học.

Chu Phi gửi số hát karaoke.

【6 giờ tối thứ Bảy, tất vắng mong cậu đấy. Cậu đ/ộc lâu đàn lọt vào mắt chắc tầm thường, cũng hơn nhà lắm!】

8

Tôi nhắn lại: 【Đương nhiên rồi.】

Thoát khỏi nhóm gửi voice Chu, thận trọng:

「Anh ơi, quen nhau cũng anh nói đi, hình anh thế nào?」

Cố ngập giây lát: 「Ừm, cái này đạt thế nào nhỉ.」

Tôi hỏi: 「So với sao?」

Cố Chu: 「Tôi chính mà.」

Gì cơ, đẹp sao?

Tôi mừng rỡ khôn xiết.

「Thật đấy hả? Anh nói Trung Quốc lừa Trung Quốc!」

Đầu dây bên kia lên tiếng cười đầy chiều.

「Tiểu video bao lâu vẫn chưa nhìn rõ anh sao?」

Giọng nói trong ấm áp, phất trưởng của đàn ông, nói đã biết hình chắc chắn tệ.

Tôi yên tâm nửa phần, hẹn anh 6 giờ tối thứ Bảy tại Hilton.

Tôi sớm nửa khi vọng dẫn anh đi chỗ khác ăn tối, bảo với Phi công ca để tránh bị chế nhạo.

Không ngờ rằng, nhân tính trời tính.

Hôm đó, trang điểm chỉn chu bước vào sảnh Hilton thấy bóng dáng Phi và Xuyên.

Trần mặc vest tóc chải gọn gàng, trông còn đẹp hơn thời đại học, thu hút nhìn của phụ nữ lại.

Chu Phi đắc khoác tay tôi.

「Cậu cũng sớm thế?」

Nói rồi liếc nhìn xung quanh.

「Thẩm hơn nhà mười đâu rồi?」

Tôi cứng đờ người, úng: ấy... anh ấy...」

「Thẩm Lộ?」

Sau lưng lên quen thuộc của Chu.

9

Tiếng giày da gõ nền đ/á cẩm từ từ tiến lại gần.

Bóng che khuất tôi.

Tim thắt dám ngoảnh nhìn.

Sao lại đúng lúc thế này.

Toi hôm quá đẹp trai, chắc thua mất. Phi hẳn đang chuẩn bị chế giễu tôi?

Thôi thua cũng được, cũng thú vị, sánh hình vốn do anh chịu.

Tôi tự an ủi nhưng vẫn đờ ra, dám quay mặt.

Nhìn biểu cảm Phi, hình Chu.

Chu Phi và đứng tượng, mắt tròn, miệng há hốc.

Trần vốn thả lỏng bỗng đứng tay ép người, cằm hơi cúi, căng hơn lúc bị quả tang trốn học.

Tôi hoang mang.

Cố lẽ nào giáo viên đại học? Hay nào đó?

Đang lo vỗ vai tôi.

「Thẩm Tiểu Lộ?」

Tôi cứng quay chưa kịp nhìn rõ đã thấy Phi xô ra.

Giọng the x/é tai:

「Cố... tổng!」

「Trời ơi, anh! Đẹp hơn trên tạp chí!」

「Anh quen Thẩm ạ?」

10

Cố nhướng mày.

「Cô là?」

Chu Phi: 「Chúng đại học hôm tụ tập ở đây.」

Cố Chu: học Kinh? Không phải Harvard...」

「Hắng... tổng, muốn nói.」

Trán vã mồ hôi, kéo vào góc thang máy, cảnh giác nhìn quanh.

Thấy lút, mỉm cười.

「Tiểu hôm họp lớp? Sao nói sớm?」

Tôi tay, nhìn chằm đàn trước mặt.

Anh cao gần 1m9, vai rộng chân dài, vest đen phong độ, áo lỏng khuy, toát lên điển phóng đẹp hơn khi video.

Lòng chồn, đi vòng quanh anh vòng.

「Cậu Chu?

『Thiếu gia cũng yêu online, đúng dân dã đấy.』

Cố ngơ ngác:

「Không sao? video bao lâu biết Chu?

『Còn em, khác với tưởng tượng...』

Anh lùi bước, liếc nhìn từ chân.

「Chiều cao 1m73?」

「Hì, 1m67 thôi.」

「Tóc xoăn sóng rong biển?」

Tôi xoa xoa mái tóc ngang vai: 「Mới c/ắt.」

「Lưu Diệc Thành?」

Tôi ngửa mặt: thấy lỗ mũi ấy sao?」

Ánh mắt dừng ở ng/ực tôi.

「Cup D?」

Tôi đảm bảo: 「Cái này thật!

『Tuy hiện tại hơi thiếu nhưng 10kg nữa đủ!』

Cố lặng.

11

Một lúc sau, anh mới lên tiếng:

「Thạc sĩ Harvard?

『Cử nhân thôi.

『Còn gia họ Thẩm Thành...』

Gia họ Thẩm Thành quả thực đại gia, nghe nói các viên đều sống con cái du học hết, xuất hiện truyền thông.」

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm