Vào ngày nạp thê, Cố Trường Chu cưỡi ngựa dẫn đầu đoàn tùy tùng. Phía sau xe ngựa chở Cố Vương phi, tiếp theo là hai hàng tiểu tì khiêng hòm rương, cảnh tượng thật hoành tráng.
Diệp Vương phi cùng Diệp Thủ Chước đã đứng đón trước cổng phủ. Hôn sự do Thánh thượng ban, họ đâu dám kh/inh suất.
- Lâu lắm mới gặp muội muội. - Cố Vương phi xuống xe nắm tay Diệp Vương phi thân mật.
- Quả thật đã lâu. - Diệp Vương phi mỉm cười đáp lễ, mời mọi người vào phủ. - Mời các vị vào trong.
Diệp Thủ Chước và Cố Trường Chu chào hỏi xã giao rồi theo chân hai vương phi tiến vào đại đường.
Quản gia Diệp Vương phủ ở lại chỉ huy tiểu tì Cố phủ xếp lễ vật vào kho. Trong chính đường, thị nữ dâng trà tiếp khách. Theo lệ, cô dâu không được gặp mặt trước ngày cưới, Diệp Thanh Hà nép sau bình phong nghe lén thương lượng hôn sự.
Từng hòm lễ vật lần lượt được mở ra. Thị nữ Cố phủ dâng lễ đơn lên Diệp Vương phi: - Cung thỉnh Vương phi xem qua lễ vật: Vàng một trăm cân, bạch ngân năm ngàn lượng, ngựa hai mươi con, ấm trà vàng một bộ, ấm bạc hai bộ, gấm lụa năm trăm tấm, ngọc khí mười món, như ý ngọc hai cây, điền trang năm trăm mẫu.
Diệp Vương phi xem qua tờ đơn, thong thả nói: - Bổn cung không trọng lễ vật nhiều ít, chỉ muốn hôn lễ được chỉn chu. Thanh Hà là đích nữ duy nhất của Diệp phủ.
- Cố gia tất nhiên hiểu rõ. - Cố Vương phi vội đáp - Hôn lễ do Thánh thượng chỉ hôn, đâu dám sơ sài.
- Vậy ngày lành đã chọn khi nào? - Diệp Vương phi nhấp ngụm trà hỏi.
- Định vào mùng tám tháng sau.
Diệp Vương phi đặt chén trà xuống, khẽ lau mép: - Nghe nói Tiểu Vương gia đã có thị thiếp?
- Vương phi chớ bận tâm. Kẻ ấy chỉ là tiểu thiếp, sao dám so bì với chính thất? - Cố Vương phi vội giải thích.
Diệp Vương phi trầm giọng: - Bổn cung sợ kẻ ti tiện lại được sủng mà kiêu căng.
Cố Trường Chu cung kính đáp: - Thần hứa sau khi nghênh thú quận chúa, tất đối đãi như bạn quý, kính trọng hết lòng.
Sau bình phong, Thanh Hà nghe lời hứa ấy liền tim đ/ập nhanh, mặt đỏ ửng như quả đào chín.
Diệp Vương phi nét mặt dịu xuống: - Tốt lắm. Quân tử nhất ngôn, mong chàng chớ phụ Hà Nhi.
Cố Vương phi vỗ vai con trai: - Cố gia quyết không phụ lòng quận chúa.
Hai nhà bàn bạc thuận lợi. Diệp Vương phủ cũng sửa soạn hai mươi hòm hồi lễ. Sau khi khách về, Thanh Hà mới rón rén bước ra từ sau bình phong.
Diệp Vương phi đã biết con gái trốn nghe, ôn tồn bảo: - Hà Nhi, con đã nghe rõ lời thề của Cố công tử rồi đấy.
Gò má Thanh Hà ửng hồng: - Nữ nhi chỉ cần được gả cho Trường Lang là mãn nguyện.
- Yêu chồng quá mức chưa hẳn là phúc. - Diệp Vương phi thở dài. Bà kết tóc hai mươi năm với Diệp Vương gia, dù không phải giai kỳ đồng sáng nhưng cũng kính trọng nhau. Nhưng bà đã chứng kiến quá nhiều bi kịch hôn nhân.
- Con hiểu. - Thanh Hà cúi đầu, cắn môi thì thào.
Thấy con gái đắm đuối, Diệp Vương phi chỉ biết thở dài. Bà xoay người dặn dò: - Còn hai mươi ngày nữa là đại lễ. Trước khi xuất giá, mẫu thân phải dạy con cách quản gia. Sau này con sẽ là chủ mẫu một nhà.
- Con nghe lời mẫu thân. - Thanh Hà nũng nịu ôm cánh tay mẹ.
Những ngày sau đó, Thanh Hà chăm chỉ học lễ nghi và cách quản lý gia sản. Diệp Thủ Chước thấy em gái mải miết với sổ sách, liền đến phòng trêu ghẹo: - Muội muội dạo này sao chẳng rong chơi với huynh?
- Huynh không thấy em đang học quản gia sao? - Thanh Hà ngẩng lên, miệng ngậm bút lông, tay lật trang sổ dày cộp.
Diệp Thủ Chước gi/ật cây bút trên tay em: - Quản gia đâu phải chuyện ngày một ngày hai. Người có duyên thì tự khắc thông, kẻ vô phần học mấy cũng vô ích.
Thanh Hà giành lại bút, cắm cúi ghi chép: - Dù khó đến mấy, em vẫn phải cố gắng.
Diệp Thủ Chước chống cằm nhìn em gái, giọng đùa cợt: - Học không vào thì thôi, đằng này còn cố đ/âm đầu...