Triệu Liêm trông thấy bên cạnh bàn viết có lò than, dùng tay sờ vào thành ngoài lò, phát hiện vẫn còn hơi ấm.

Cố Trường Chu quỳ xuống, lấy vật bên trong ra xem, thấy còn sót mảnh giấy chưa ch/áy hết, trên viết chữ "Chuy".

- Có phải Hoắc tể tướng không? - Triệu Liêm nhìn mảnh giấy hỏi.

- Chỉ dựa vào mảnh giấy này, không thể chứng minh được điều gì. - Cố Trường Chu nắm ch/ặt mảnh giấy trong lòng bàn tay, khẽ nói.

Triệu Liêm hơi thất vọng:

- Vậy chúng ta đến Trung Châu lần này uổng công rồi sao?

Cố Trường Chu lắc đầu:

- Không hẳn vậy. Lần này ta vừa điều tra rõ tình hình thiên tai, lại vừa trừng trị tên huyện lệnh Trung Châu hút m/áu dân lành.

Triệu Liêm gật đầu tán đồng.

- Việc cấp bách hiện nay là tấu trình tình hình Trung Châu lên Hoàng đế, nhanh chóng c/ứu trợ dân chúng. - Cố Trường Chu nói xong quay ra ngoài, ra lệnh cho thị vệ: - Những cổ vật tham ô của huyện lệnh Trung Châu, tất cả niêm phong tịch thu về quốc khố!

- Tuân lệnh! - Các thị vệ đồng thanh đáp.

Xử lý xong việc ở Nha môn Trung Châu, Cố Trường Chu thẳng đường đến doanh trại đóng quân.

- Bắc Cố Vương giá lâm, hạ quan có lỗi chưa nghênh tiếp! - Viên tướng thủ lĩnh từ trướng trại bước ra.

Cố Trường Chu xuống ngựa, trực tiếp ra lệnh:

- Chuẩn bị hai con tuấn mã. Hai con này đã chạy suốt tám ngày, sợ không đủ sức về kinh.

- Hạ quan xin đi chuẩn bị ngay. - Viên tướng vội sai quân lính dắt ngựa tốt đến, lại hỏi: - Vương gia có cần nghỉ ngơi vài ngày trước khi hồi kinh?

Cố Trường Chu phất tay từ chối:

- Hiện Trung Châu đói kém nghiêm trọng, không thể trì hoãn. Báo cáo sớm một ngày, dân chúng thoát khổ sớm một ngày.

- Nếu không phiền, cho tôi xin ít nước. - Triệu Liêm lắc lắc túi nước đã cạn.

- Đương nhiên. Mau dẫn phó tướng đi lấy nước! - Viên tướng hô người dẫn Triệu Liêm đi.

Khi Triệu Liêm trở về, ngựa đã chuẩn bị xong.

- Chúng tôi xin cáo từ. - Cố Trường Chu phóng lên ngựa, thẳng hướng ra khỏi doanh trại.

Chương 57: Hiến kế trước mặt Thánh thượng

Khoảng bảy ngày sau, Cố Trường Chu phi mã về kinh, thẳng đường tới Bắc Cố Vương phủ.

Diệp Thanh Hà nghe tin phu quân hồi phủ, từ sớm đã đứng đợi trước cổng, lại sai tiểu ti ra thành hầu sẵn.

- Về rồi! Về rồi! - Hà M/a Ma trông thấy hai người phi mã tới, reo lên.

Diệp Thanh Hà thở phào nhẹ nhõm, nụ cười nở trên môi. Đi xa ngàn dặm khiến nàng lo âu khôn ng/uôi, quả thật phu quân đi xa vợ dạ bồn chồn.

Cố Trường Chu phong trần vội vã, cùng Triệu Liêm tắm rửa qua loa bên khe nước gần kinh thành, toàn thân vẫn còn phong trần.

- Chàng cuối cùng đã về. - Diệp Thanh Hà sà vào lòng, hai tay ôm cổ chồng đong đưa.

Cố Trường Chu mỉm cười:

- Ta mấy ngày chưa tắm rửa, nàng không gh/ét sao?

- Thiếp nào dám. - Nàng bật cười khúc khích.

- Ta phải tắm rửa rồi vào cung yết kiến Thánh thượng. - Chàng nhìn vợ đang đeo bám.

Diệp Thanh Hà nắm tay chồng kéo vào phòng:

- Thiếp đã chuẩn bị sẵn rồi. Nhìn bộ y phục này, tưởng có thể vắt ra nước bùn.

Cố Trường Chu để mặc nàng lôi đi, nét mặt hớn hở.

Sau khi tắm rửa, Diệp Thanh Hà mang y phục sạch sẽ đến mặc cho chồng.

- Tắm xong trông mới mẻ hẳn. - Nàng vừa giúp chồng mặc áo vừa ngẩng đầu nhìn.

Cố Trường Chu bật cười:

- Thế trước khi tắm ta cũ kỹ lắm sao?

Diệp Thanh Hà gật đầu:

- Bụi bặm đầy người thì cũng là cũ mà.

- Nàng ví von khéo đấy. - Chàng dùng tay cù mũi nàng, tự thắt đai lưng.

Diệp Thanh Hà ngước nhìn chồng:

- Tối nay chàng về dùng cơm chứ?

Cố Trường Chu gật đầu, ánh mắt dịu dàng:

- Đương nhiên.

Tắm rửa xong, Cố Trường Chu vội vào cung tấu trình Trung Châu sự vụ.

- Bọn chúng cả gan tư lợi thuế má? - Thánh thượng nghe xong nổi trận lôi đình, đ/ập mạnh bàn tay xuống.

Cố Trường Chu dâng lên sổ sách kế toán thu thuế của huyện lệnh, tiếp tục:

- Huyện lệnh Trung Châu lạm thu đã ba năm.

Thánh thượng trên long án càng thêm phẫn nộ:

- Thật không coi trẫm ra gì!

- Tâu bệ hạ, hiện cấp bách nhất là giải quyết hạn hán Trung Châu, ổn định dân tình. Kẻ chủ mưu đằng sau, tất có ngày lộ chân tướng.

- Khanh có kế gì? - Thánh thượng hỏi.

Cố Trường Châu chắp tay:

- Thần nghĩ, cần giải quyết vấn đề thủy nguyên. Trung Châu gần sông lớn nhưng địa thế gây hạn hán. Nên đào kênh nhân tạo dẫn thủy nhập điền.

Thánh thượng gật đầu:

- Công trình này tốn bao nhiêu?

- Khoảng năm trăm triệu lượng bạch ngân.

- Quả là con số không nhỏ.

- Thần đã tịch thu tài sản tham ô của huyện lệnh được sáu trăm triệu, xin dùng vào việc đào kênh.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Cho Đến Khi Sáu Mươi Tuổi

Chương 10
Trúng số năm mươi triệu. Tôi định tặng mỗi đứa con một căn hộ view sông, rồi chia cho mỗi đứa một triệu. Một tuần sau là sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi. Tôi định lúc chúng đến chúc mừng sinh nhật thì trao cho chúng món quà bất ngờ này. Nào ngờ, đúng ngày sinh nhật, tôi đợi đến tận nửa đêm mà chẳng thấy bóng dáng chúng đâu. Hôm sau tôi mới biết, hóa ra chúng đi dự tiệc kỷ niệm ngày cưới của bố chúng và người phụ nữ kia rồi. Chúng tặng cô ta quà đắt tiền, thân mật gọi cô ta là 'mẹ'. Đứa cháu gái được cưng chiều hết mực của tôi ngửa mặt lên, giọng ngọng nghịu đáng yêu: 'Bà Thu ơi, bà đẹp quá, lại còn hiền và xinh hơn bà nội cháu nhiều. Cháu muốn bà làm bà nội của cháu. Tuần sau trường mẫu giáo cháu có hội thao, ông bà đến xem cháu thi đấu nhé?'
Hiện đại
Gia Đình
Tình cảm
0