9

Tôi kịp mở miệng đằng sau bỗng vang lên của Dục: "Đang gì thế? Ồ, đây chẳng Thẩm phu nhân sao? Con trai của bà, kẻ ngoại tình bị cũ đ/á/nh g/ãy chân, dạo ổn chứ? Gần đây phùn dai dẳng, dễ bị phong thấp, giúp chăm sóc cẩn thận mới được."

Tôi ngẩng lên, bị đèn cho mắt, cái đường nét ràng, nheo mắt kỹ đôi mắt đào của hơi nheo lại, đôi môi mỏng khẽ mím, bỗng ra luồng khí lạnh, dường đẩy ra xa ngàn dặm, dường theo sự kh/inh tự nhiên.

Hắn nhàng ôm vai thể đang thể hiện ý muốn hậu thuẫn cho Thẩm phu nhân bị bóc mẽ nỗi đ/au đám đông ràng sắc trở nên khó coi, dường dám nổi gi/ận gượng vài thường ngày, kéo theo bạn gái tránh thần dị/ch bệ/nh chạy đi.

Cố khẽ hừ lạnh nhàng tôi: cần thân họ sống thoải mái, cứ tốt mới cân lũ chuột cống rãnh bận tâm."

Tôi gật hơi muộn màng, kinh ngạc vẻ thấu hiểu đời của Dục.

Đây chính hình tượng ông trùm ngạo lạnh lùng của đồn gì.

Quả xa so hình ảnh trí nhớ của tôi.

Còn... khá đẹp trai nữa.

Trên ràng nụ đẩy ra xa, buổi nhiều hối hả nịnh bợ, ứng đúng mực và tự năng chu sơ hở, khiến tìm ra chút sai thậm thể tâm giúp đỡ rư/ợu.

Tôi nhấp trò vui vẻ con cáo già, nhịn cảm thán.

Cái đồ hay khóc nhè sự đã trưởng thành thể đảm đương mình nơi rồi.

Đột nhiên âm nhạc thay đổi, bước đến nhàng ly rư/ợu từ tay cho phục đang khay, từ từ cúi tay ra tôi.

Tôi sững sờ lúc, mới ra đang mời khiêu vũ.

Hắn nhỏ tôi: "Yên tâm, đã lén lút luyện kỹ càng, giẫm lên chân nữa đâu."

Hắn trái ngược quá lớn hình tượng, nhịn mỉm nhàng tay lên tay hắn, theo nhạc bước vào sàn nhảy.

Không thể sự rất thành thạo, điều thể hơi nhắc, dường quen ôm eo tôi.

Tôi nhân tiếng nhạc ồn hỏi nhỏ hắn: "Anh đã giơ tay khí không?"

bị trúng rồi, hơi hồng: chị giúp, chị ấy chê cứ giẫm lên chân, giúp nữa."

Tôi bật phụt bối rối gượng gạo: tôi! rất chăm khen đi!"

"Anh giỏi quá đi." "Thực sự đã ra rất nhiều công sức nhỉ."

10

Buổi đoạn nhỏ, rất nhanh kết thúc, công mới phần chính.

Thời gian chạy qua Tinh Khởi cũng khá thường xuyên, sao thời gian gấp gáp, nhiều việc, chúng cùng nhau bàn bạc hợp tác.

tư cách lý, hễ hội khó dễ cho nhiều nhất cũng xúc phạm vài lời, thậm lười ý.

Một hôm, đang rửa vệ Tinh Khởi, đột nhiên đến son và phấn từ túi ra, soi gương, thể đang trang điểm lại.

thân gương, đang lẩm nào cũng cho nghe: "Con quý chỗ lòng tự biết, những thứ mình, cố gắng cũng thể của mình."

Tôi gật đầu: nếu cứ đắm chìm ảo tưởng của mình, tưởng rằng mọi thứ đều nằm tầm kiểm soát, tế chẳng ai coi ra gì, thì quả hổ."

hừ lạnh cũng vờ nữa, gập phấn phát ra tiếng tách giòn, tay chằm vào tôi: kẻ thua của năm đã thể ra ngoài, hôm nay đối của cứ chờ xem, xem năm ngoài đã học lĩnh gì."

"Cứ chờ xem, nữ, đó chính tôi."

Nói xong, ngẩng cao khỏi vệ sinh, theo lưng ta, sững sờ.

Làm sao nghĩ... rằng đã ra ngoài?

Tôi nhịn chống khổ.

Đây quả hiểu lầm lớn, tình hổ, xem ra quyết định quá quả quyết năm của ngoài tổn thương trái tim nớt của lòng sự hiểu lầm nhỏ, đến nỗi ra hiểu lầm vậy.

Chẳng trách luôn tự cách m/ù quá/ng vậy.

Cuộc gặp gỡ giống thổi kèn tấn công, đ/á/nh dấu triển tấn công mạnh 24 giờ quanh dính ch/ặt vào rồi.

Còn biết thế tất nhiên trực tôi.

Tất kết luận tổng kết, lời nguyên gốc của là: lý của đi/ên rồi, hay uống rư/ợu tỉnh?"

"Sáng nay ta, cốc cà phê liền hất lên áo xong lên quần áo cần, thấy, vệ lôi đi."

"Tôi sự chút nữa, chút nữa bảo vệ từ tầng 2 xuống rồi."

Tôi nhịn khẩy.

vấn đề đảm đương nặng nhọc hay đường xa, căn đang vô ích.

11

Cố phàn nàn ngày càng thường xuyên hơn.

Lúc thể dần dần phiền, thế chân thành đề nghị: "Hay anh cứ sa thải đi, nhàn hạ, khỏi hành hạ lẫn nhau."

Cố lập tức phủ định đề xuất của tôi: "Làm sao chứ? Trợ lý của ai cũng thay thế được."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm