Hạ Màn

Chương 4

22/06/2025 05:02

Nhưng thực đâu khổ thế.

Vốn quyết định giữ đứa bé, giờ n/ạn ph/á th/ai, chỉ cách khác để đạt kết muốn.

Có lẽ, đứa bé nghĩ thế.

sinh ra, trong gia đình trọn vẹn, chỉ ngột ngạt thôi.

Dù sao nữa—

Mối liên hệ duy giữa và Hạ trên thế này, chấm dứt hoàn toàn.

Vì ph/á th/ai, nằm viện đêm, cuộc gọi hay tin nhắn nào từ Hạ Triêu.

Điều đó nghĩa, đêm qua những nhà, Lục Mạn suốt.

Tôi trẻ sức khỏe tốt, hôm sau thể dưỡng sức.

Chẳng theo nhiều, lúc nhẹ nhàng, ngoài bản thân ra, khác.

Có lẽ oan gia ngõ hẹp, hay trời xanh thứ.

Muốn nhanh chóng đưa quyết định.

Thế nên ở góc hành viện, và Hạ mặt nhau.

Trong tay cầm cốc nước màu hồng, xách theo túi đồ sáng, thay áo khác, sơ mi hôm qua.

Một chuyện, nên suy nghĩ chỉ tự khổ.

Vậy gặp phải.

Anh đứng định cốc và đồ sáng đi, rồi hành động đó thật trẻ con.

Hoảng hốt cộng thêm cảm, trong vài giây, thấy làm động tác giả vờ.

Cuối chỉ cười cách đầy lỗi.

Anh hỏi "Thiển sao viện? Đến đây việc à?"

Tôi câu đó phát cười gi/ận.

Thật đấy, bật cười tiếng, thể được.

Tôi với ta: "Có việc, viện lắm, tin không?"

Hạ mặt biến đổi.

Anh im lặng rồi nói: "Em đừng ngoáy, chuyện thì quyết tử tế. Em trước đi, bảo nay sẽ về, chuyện khác tính sau."

"Sao tính sau? Vội đưa đồ sáng cho tình nhân nhỏ à?"

Sáng sớm, hành viện khá đông người.

Người đời thích chuyện tào lao, ba chữ "tình nhân nhỏ" dỏng tai lên, ba bước ngoảnh lần.

Hạ ánh mắt khác thường chằm tai đỏ lên.

"Ôn Thiển! nghĩ Mạn chỉ bạn bè bình đừng nghĩ người khác đều dơ bẩn thế, sao trở nên vậy?"

Hãy xem, đàn nào bắt tại trận ngoại tình, dù bằng chứng rành rành cố ngược.

Như thể tự bản thân sẽ khiến họ day dứt.

Nhưng chưa kịp lên tiếng, cửa phía xa mở ra, Lục Mạn bước khiễng.

đồ nhân, vừa vào đại học, sao che nổi vẻ tràn đầy sức sống.

Lục Mạn tới trước mặt cười cách thơ hại.

"Chị chắc chắn chị lầm học trưởng Hạ rồi. Bọn chỉ bạn bè thôi, gặp nhau ở trường chuyện học hành chị mãn gì, cứ trút gi/ận lên đừng làm khó ấy trước đông người không?"

Tình nhân nhỏ thế, trách thích.

Nhưng lúc chỉ nghĩ việc: ly hôn với Hạ Triêu.

"Lục Mạn năm nay mới học năm đại học, để bạn bè thầy biết bề ngoài người ngợm chó má sau lưng với đàn vợ, nghĩ mặt mũi nào ở trường?"

Tôi rất khẽ, đủ để cả người họ rõ.

Lời vừa dứt, thấy mặt Lục Mạn và Hạ biến ngay lập tức.

Đặc biệt Lục Mạn, căng thẳng và sợ hãi xen lẫn, mất vẻ điềm tĩnh lúc nãy, gằm mặt xuống chất vấn định trường làm nh/ục em? Ôn chị đ/ộc á/c quá đấy!"

Hạ hùa theo: "Đúng vậy, Thiển sao thế? Mạn và chỉ bạn bè, đừng bịa lung tung, h/ủy thanh danh gái, thấy mình quá nh/ẫn sao?"

Tôi nh/ẫn?

Nếu mấy năm nay chưa đ/á/nh ai, thể giờ yếu.

Tôi thật tới cào cấu ta.

Tuy chưa muộn, sẽ hội thôi.

Tôi hít thở sâu mấy lần, bụng dưới âm ỉ đ/au, thậm thở chỉ lặng lẽ Hạ Triêu, vạch trần vụng ta.

"Năm trước, viện, vừa hay thấy chạy vào, thừa trước mặt bác sĩ người qu/an h/ệ tình nhân."

"Hôm qua, công kết ấp Lục Mạn."

"Hạ Triêu, m/ù, thấy hết."

"Nếu dũng cảm thừa lẽ nể hơn, cứ bịa đủ thứ trá, gán cho những danh vu khống, bảo đ/ộc á/c x/ấu xa, thấy chính mới kinh t/ởm sao?"

Nói này, thấy mình thật đáng thương.

Người từng yêu sâu đậm, thể ch*t, u sầu cả đời.

Rốt cuộc, khi trở ngại hay va vấp, tình cảm trở nên giá trị.

Sống ly biệt và lìa, khó lòng vẹn toàn cả đôi.

Có lẽ đúng lũ bạn nói, phận bạc bẽo, nên đáng đời hạnh phúc.

Tôi gắng nén cảm trong lòng, cố tỏ bình thản.

"Hạ Triêu, nước rồi, giếm nữa thì ích gì?"

Có lẽ quá thẳng thắn.

Hạ vừa sức cuối cùng đành im lặng.

Rốt cuộc mỗi nói.

Anh đều rõ, hay dọa không.

Anh ngẩng mắt thu vẻ ngạo mạn, theo cảm và hối há miệng thích điều gì, ngăn trước.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 24
Tôi là chim hoàng yến được Phí Độ bao nuôi. Cậy mình là một Omega cấp thấp có tỷ lệ mang thai gần như bằng 0, tôi chơi bạo hơn bất cứ ai. Sau khi châm lửa. Tôi đeo tai và đuôi chó bằng lông xù, người mềm nhũn, dùng cằm cọ vào hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé: “Phí Độ, em khó chịu quá.” “Đánh dấu em nhanh lên.” Phí Độ bị dụ dỗ đến phát điên. Một tay ôm eo tôi, đè tôi xuống bàn làm việc, giọng anh khàn đặc: “Bảo bối, sao em quyến rũ thế này?” “Sớm muộn gì chồng em cũng chết trên người em thôi.” Tôi nheo mắt lại, chẳng để tâm. Sau khi nghe tin Phí Độ sắp liên hôn, tôi dứt khoát ôm tiền bỏ trốn. Nhưng ai nói cho tôi biết… Không phải tôi là Omega cấp thấp ư? Vậy sao lại có thể mang thai được chứ?!
1.49 K
2 Da Qúy Phi Chương 22
4 Ca Nhược Chương 9
5 Thần Hộ Mệnh Chương 35
7 Cố Chấp Chương 25
10 Sự Trả Thù Của Beta Ngoại Truyện 3
11 Khuyết Điểm Chương 28

Mới cập nhật

Xem thêm