Với r/ên rỉ đ/au đớn, x/á/c Trần Kỳ đổ gục xuống đất chút sinh khí.
"Giờ đến lượt ngươi." tiến lại gần tôi, từng đ/au tìm cách luyện, nào ngờ tình phát hiện con gái Q/uỷ Vương tại Đại Kinh."
Tôi lời: nhân cơ hội gi*t Ngạo, giả dạng đến gần Khương Tư Trừng để dễ bề hành sự?"
"Khá thông minh đấy. Dù phòng bị tay oán linh Khương Tư Trừng, nhưng ngờ đích thực sự khi tìm hôm ấy để lại trên người ngươi. Đến đêm trăng tròn, phải đối thủ ta."
"Vậy ngây thơ đến mức nghĩ thứ vật tốt sao?"
Qua lại hiệp, mất kiên cùng mọi người đợi bên ngoài lập tức xuất hiện trong nhà thi đấu, vô chú hiện ra.
Sở mới biết mình bị bẫy, nhưng s/ợ ngược lại tỏ nắm chắc phần thắng: "Đông người sao?"
Theo lời hắn, vô tiểu q/uỷ phóng thích. Tôi và liếc nhau, dùng chú phong tỏa mọi lối ra. Lũ thoát được, sinh Đại Kinh họa. Chúng biệt thiện á/c, biết hút sinh khí người để tăng công lực.
Tiếng gào thét đi/ên cuồ/ng bị giam ngày, r/ên rỉ bị chú th/iêu đ/ốt. Nhà thi đấu hỗn lo/ạn. sứ giả phủ từ phố khác nhanh phục lũ tiểu q/uỷ. Nhưng lượng ngày càng nhiều, tục phóng thích, sắp đuối sức.
Thấy vậy, đứng Ngạo. chú nhanh hiện trên tay.
"Đừng phí Đêm nay ai đối thủ ta."
"Chưa chắc."
Khi cuối cùng thành, bị trói ch/ặt. Hắn kinh ngạc: "Sao có thể!"
Hắn bị phục đem về q/uỷ giới.
Sau khi tất cả kết thúc, mọi người trở về q/uỷ giới cáo. th/ể và Trần Kỳ nằm trên đất. Tôi lấy điện thoại định phát hiện có người khác, liếc nhìn về rổ bóng "Ra đi."
Từ r/un r/ẩy bước ra: "Em... nhìn gì hết. Xin đừng gi*t em!"
Cô khóc lóc: lỗi Thời Vũ, sai. Em hứa chuyện tối nay ai!"
Tôi bước lại gần khiến cô gào thét: "Em thật sự gì! Em x/ấu thôi, chưa hại ai bao giờ!"
Đợi cô khóc xong, dặn: nay ngủ nguyên trong túc, chứ?"
Từ gật lia lịa. Sau khi khai báo: "Trần Kỳ nhắn tin mời đến đây. Khi đến này."
Viên tỏ vẻ nghi ngờ: "Hai ngày mới có n/ạn, giờ lại thêm hai vụ. Có đúng cô bảo gi*t bạn?"
Tôi bật cười: "Chú sát, đừng dụ tội. Kết quả giám định pháp y trả lời."
Kết quả x/á/c phải gi*t người. Nhưng khi rời đồn, biết nghi ngờ. Trường ba cái ch*t khiến ai cũng hoang mang.
Cô chủ nhiệm ốm nặng, khi trở lại gọi và vào sợ hãi nhìn Tôi nói: vào cô thế này, người tưởng gi*t người rồi đe cậu."
Sau khi an ủi, chúng rời văn Tủnh khóc nức nở: "Mỗi lần nhắm lại đó. Em sắp phát đi/ên mất!"
Tôi vẽ cô bùa: "Dán lên giường hết á/c mộng."
Dù nhà trường cố gắng chuyện, sinh xôn bàn tán về lời phòng 603 và việc trường xây trên đất nghĩa địa. Tôi mặc những lời xì xào, tập trung vào đồ án tốt nghiệp và thực tập.
Sau khi tốt nghiệp, trở sứ giả phủ, cùng phụ trách khu đông kinh nay chúng tin: có vụ n/ạn xe vào 5 giờ quan đến đôi.