Tôi tỉnh dậy với đầu còn trĩu cơn say, tai ù thấy mẹ đang quỳ giữa đông. lao vòng người, đỡ dậy nhưng mẹ nhất quyết chịu: 'Chỉ cần v/ay thêm nữa là đủ tiền cho con rồi. Này con, mặt mẹ đâu giá đâu, sao đâu mà.'
Bà hai khạc nhổ trước mặt mẹ tôi: 'Đồ sứt vải! Mặt mày đúng là chẳng đồng nào! Đồ sát chồng giờ lại nhà Cút xéo cho n/ợ!'
Ông hai lầm lì hút th/uốc, ánh mắt dơ bẩn nhìn hai mẹ con. rồi, vẫn chưa từ bỏ dã tâm chiếm đoạt mẹ tôi.
Tôi giọng kéo mẹ đứng dậy, phủi bụi đầu chào đông: 'Cảm ơn mọi đã giúp số tiền này viết v/ay. Khi trả đủ cả gốc lẫn lãi.'
Quay sang hai, ném mặt lão: nếu nói về sự dơ bẩn, hai nên tổng quát đi. Hôm nọ còn thấy ông hai từ tiệm rửa chân, dặn vài hôm nữa quay lại.'
Đám đông xôn xao. Bà hai đỏ mặt tai, đóng sầm cửa. Tiếng gào khóc vang lên trong 'Sáng nay mày bảo tác, là gái à? Khổ thân tôi!' khẩy. Giá ta dành phân nửa sự cay đó để quản chồng, thì đã chẳng dám ngông cuồ/ng thế.
Về nhà, ghi chép cẩn danh sách cho v/ay xếp đồ lên thành phố ki/ếm việc. Dũng níu tay: 'Để em đi. khỏe hơn.' trừng mắt: 'Mười bốn tuổi ai thuê? Lo cho tử vào!'
Mẹ lặng lẽ khóc. t/át 'bốp'. Lần đầu tiên sau trời, lại mất tĩnh trước mặt con cái: 'Mẹ vô dụng quá. Con đỗ trường tốt mẹ chẳng lo nổi phí...'
Tôi ôm lấy dáng bé gánh cả gia đình: 'Mẹ đã nuôi hai em con đâu phải tay vừa? Con tự ki/ếm tiền có x/ấu hổ. X/ấu hổ là kẻ lòa cứ sáng mắt.'
Công việc ở quán suôn sẻ tượng. vợ chồng chủ tốt bụng, đồ ngon lành tăng ba cân. Ở trường cấp ba, chẳng ai để ý vá áo vá của Trong lớp chọn, mọi chỉ cạnh tranh xem ai được nhiều tập hơn.
Kỳ thi năm, giữ vững vị trí top Cô giáo dự đoán có thể được trường Trong đó, kết thi của thằng Dũng cả nhà ngậm ngùi. Nó đầu: 'Mẹ với các cho em nghề sửa xe. bạn em hứa nhận tử, bao ở lại còn trả lương.'
Thằng bé mới mười tuổi đã biết tự tưới ruộng trong cha. Giờ nó lại âm vạch tương lai cả nhà hay. Chúng nhìn nhau, đầy xót xa kiêu hãnh.