Cậu ấy vừa vui lên chút thì điều gì sắc mặt ủ rũ:
"Chỉ bạn cùng thôi sao?"
Tôi hiểu ý ta.
Vương Luân hô to: hai..."
Quan Châu người duy nhất lên sân khấu hét lên:
"Đừng quay học sinh kìa."
3
Ánh người đổ dồn giảng.
Học sinh vẻ ngoài ưa nhìn nhưng toát lên vẻ âm trầm.
Giọng khàn khàn: "Tại hạ Thần."
Miệng kiểm soát mà há hốc:
"Diệp trọng sinh."
"Kiếp trước tất cả cho rằng vật tu tiên, kể cả thân cũng vậy."
"Sư môn chê cười, hôn thanh mai trúc mã hủy hôn..."
"Trùng sinh lần ngửa mặt hét vang: Nhất đoạt tất cả!"
Toang rồi.
250 học sinh trước bao gồm công lược bạn cùng bàn, lần nam tần!
Lại còn vật.
Ánh quét qua tất cả rồi dừng tôi:
"Ngươi muốn hủy hôn? Ngươi x/á/c chứ? Ba Đông, ba Tây, trẻ!"
Mặt bạn cùng bài đen sầm.
Tôi hoảng hốt: "Hả? Gì cơ? Nói làm gì? chỉ người dẫn thôi mà!"
Diệp im bặt.
Hắn bộ n/ão mấy thông minh suy hồi lâu rồi chuyển tiêu sang Vũ:
"Ba Đông, ba Tây, trẻ!"
Tống trợn tròn: "Tôi cũng vừa mà!"
Diệp im bặt.
Hắn nhìn sang Gia.
Ngụy Gia mặt tái mét: "Tên khủng bố thế, tuyệt đối thể lưu!"
Nói rồi đ/ấm cho quả.
Diệp từ từ gục xuống.
À suýt nàng phản diện.
Diệp bầm dập dậy, đôi ra nhìn Vũ.
Tống mặt chầu trời.
Ngụy Gia cho quyền.
Hắn bẹp dưới đất, thều thào: "Mệnh ta... ta... trời..."
Tôi kinh hãi:
"Toang thật rồi, nghiêm đấy."
4
Kể từ khi xuất hiện, tinh thần người bấp bênh.
Trong hắn, thành hôn trọng lợi nghĩa, còn hồng nhan kỷ ám luyến hắn.
Tôi thét méo mó, bò lổm gh/en đi/ên cuồ/ng:
"Tại sao? Tại Gia trong cung hắn?"
Tống giọng chua ngoa: "Chị tốt thế này, ca trân trọng? Phải phong làm quý được."
Ngụy Gia cười vung quyền tôi.
Tôi: "..."
Cuối cùng cũng hiểu vì Gia cung.
Cùng mỉa mai, chỉ vung tay mỗi tôi?
Còn bạn cùng bàn...
Bạn cùng trở thành nhân vật phản diện đối kiêu người.
Cố Vân Lễ mừng rơi nước mắt:
"Tuyệt quá, đọc mấy câu thoại ngớ ngẩn nữa rồi!"
Tôi vỗ vai an ủi:
"Đừng vội mừng."
Quả nhiên, nắm ch/ặt tay, đỏ nhìn bạn cùng bàn: "Xưa bằng nghĩa mãi thua ngươi! Lần thí luyện động bí quyết cao thấp!"
Quan Châu hà: "Kẻ tiểu nhân dám khiêu chiến tông môn, biết trời cao dày!"
Diệp từ từ quay sang.
Quan Châu hà.
Diệp nắm tay, vừa mở miệng: "Ngươi..."
Quan Châu hà.
Ngụy Gia nhịn nổi, tặng tai: quá."
Quan Châu má ấm ức: "Hệ bắt thế."
Ngụy Gia gãi đầu: "... Ha ha, mày nhóm rồi."
Quan Châu quay sang tìm minh:
"Đạo diễn, người chuyên nghiệp thế này, vui chứ?"
Diệp ngơ ngác.
Đây sao?
Vương Luân đang chỉnh thiết quay phim sâu:
"Hệ nhờ nói từng s/ỉ nh/ục thế này, xin lỗi không?"
Quan Châu: "..."
5
Không "thí luyện động bí" mà nói thật.
Ngụy Gia hà: "Hắn vừa đã đổi đồ, khủng bố! Ha ha!"
Thầy giáo dẫn chúng trước động.
Tôi bắt dẫn truyện:
"Diệp nghe tiếng gọi từ trong động."
"Nhưng muốn lấy bảo vật vượt qua ba ải chủ nhân động thiết lập."
"Diệp quyết tâm đoạt."
Quan Châu hà.
Ngụy Gia hà.
Cố Vân Lễ hà.
...Ơ? Vân Lễ cũng nhập hội?
Ba người "Đấu tông cường giả, khủng bố thế!"
Diệp nghe xong, khóe miệng gi/ật giật.
Nhưng lạnh giọng: tưởng thế mà bảo vật!"
"Mọi người tự lo thân mình!"
Nói xong, oai phong lẫm liệt vào động.
Bên trong tối om nuốt chửng ánh sáng, đen đặc mực.
Tống run lẩy bẩy: "Ca quá, muội..."
Ngụy Gia kéo nàng gần: "Ha ha, cạnh đi tung."
Tôi gì sai:
"Ngụy Gia, cũng sợ, bảo vệ với?"
Ngụy Gia nhướn mày: "Tôi dám cư/ớp việc đó."
"Ai cơ?" hiểu.
Bạn cùng cười vờn mái tóc tôi.
...Tôi lạnh gáy.
Trong động, đã đợi sẵn.
Vừa vào, tiếng cơ "két két" vang lên.
Diệp thì thào tôi: "Nếu sợ, cứ nép vào ta."
...Tôi mất mình trong cung hắn!
"Rầm!"
Trong bóng tối, gừ: đ/á ta?!"