Khi Tình Yêu Ngủ Say

Chương 1

17/06/2025 16:42

Năm thứ sáu yêu nhau, Trần Minh Sinh luôn tranh cãi với tôi.

Tôi m/ua hai vé máy bay định cùng anh quay lại nơi xưa để hồi sinh tình cảm đã ng/uội lạnh.

Nhưng anh lại đề nghị chia tay.

1

Khi Trần Minh Sinh tìm tôi, chúng tôi đã lạnh nhạt nửa tháng vì chuyện dọn ghế sofa.

Suốt nửa tháng ấy, chúng tôi không gọi điện, không nhắn tin.

Im lặng như thể đã biến mất khỏi thế giới của nhau.

Giống như thuở ban đầu chưa từng quen biết, hai người xa lạ không điểm chung.

Khi anh bước vào, tôi vô thức dịch sang bên nhường chỗ trên sofa.

Anh cũng quen ngồi xuống, chẳng thèm xem tôi đang bận gì.

Trực tiếp nói lời chia tay.

Thực ra hôm nay tôi định khoe đã m/ua vé máy bay.

Bảo anh dành thời gian nghỉ phép cho tôi.

Nhưng quyết định của anh nhanh hơn một bước.

Đối diện mối tình mệt mỏi, anh chọn buông tay nên sự níu kéo của tôi cũng vô nghĩa.

Nói xong anh không dám nhìn thẳng, ánh mắt đóng đinh vào góc phòng.

Tôi đoán anh sợ tôi sẽ khóc lóc van xin anh tiếp tục yêu.

Nhưng rốt cuộc anh vẫn coi thường tôi quá.

Có lẽ nên cảm ơn anh vì đã đưa ra câu trả lời trước khi tôi kịp mở lời.

Chứ không rồi miễn cưỡng đi chung chuyến bay về lại đề nghị chia tay.

Thì tổn thương còn lớn hơn.

Vì hai vé máy bay này không hề rẻ.

Tôi ngồi cạnh anh lặng lẽ hủy vé.

Xong xuôi gật đầu:

"Được, chia tay thôi."

"Em cũng thấy mệt rồi."

2

Anh ngẩng lên nhìn, ánh mắt thoáng chút kinh ngạc.

Tôi đoán trúng tim đen - anh sợ tôi sẽ quấn lấy.

Thực ra dấu hiệu chia tay đã manh nha từ lâu.

Nửa năm nay chúng tôi cãi vặt đủ thứ chuyện linh tinh.

Dù tôi nhún nhường, anh vẫn khăng khăng tranh luận.

Như cố tình gây hấn rồi đạp cửa bỏ đi.

Ban đầu là thức trắng đêm, sau đề nghị dọn ra ở riêng, giờ là đề nghị chia tay.

Anh đã lên kế hoạch tỉ mỉ, từ từ rút lui khỏi cuộc đời tôi.

Còn tôi đến tận gần đây mới chợt nhận ra Trần Minh Sinh đã trở nên xa lạ.

Định dùng kỷ niệm cũ đ/á/nh thức tình yêu năm nào.

Nhưng anh chẳng cho tôi cơ hội.

Tôi biết anh không muốn tôi làm gì ngoài việc cam chịu.

Quấy rối anh ư? Tôi chưa từng nghĩ tới.

Quả nhiên chỉ cần tôi im lặng ngồi yên, anh đã mãn nguyện đứng dậy.

Bước qua ngưỡng cửa nói: "Lạc Hiểu, anh đi nhé."

Chẳng khác gì mỗi sáng anh đi làm.

Nhưng tôi biết lần này anh sẽ chẳng trở về.

3

Trước khi đi, anh còn cẩn thận chỉnh lại đệm sofa.

Nhìn anh lúc này, sau khi c/ắt đ/ứt với tôi lại đối xử tử tế hơn dạo gần đây.

Bởi lần cãi nhau cuối cùng cũng vì chuyện dọn sofa.

Hôm ấy đồ đạc của anh bày bừa trên chiếc sofa tôi vừa sắp xếp.

Tôi gọi anh dọn dẹp, anh miệng dạ vâng nhưng chẳng nhúc nhích.

Đến lúc tôi tắm rửa xong vẫn thấy anh ngồi ì ra đó.

Tôi vừa dọn vừa cằn nhằn anh không tôn trọng công sức của tôi.

Anh bỗng quát: "Tống Lạc Hiểu, hôm nay em cố tình gây sự đấy hả?"

Rồi đạp cửa bỏ đi.

Lúc đó anh đã dọn ra ngoài, bỏ mặc tôi năm ngày mới quay lại.

Kết quả chưa đầy hai tiếng, chúng tôi lại cãi nhau.

Đáng lẽ định ra ngoài ăn tối hàn gắn.

Nhưng như mọi khi, anh chủ động tìm tôi rồi lại vì chuyện vớ vẩn mà xung đột.

Có lẽ trận cãi vã này không tránh khỏi.

Bởi chiêu này anh đã dùng quá nhiều lần.

Lần đề nghị dọn ra ở riêng là vì chuyện chấm giấm hay xì dầu.

Cuối cùng tôi phải xuống nước: "Dùng hai đĩa đi, muốn chấm gì tùy ý."

Anh vẫn không hài lòng, đòi thử sống riêng.

Chính anh cũng nói: "Lạc Hiểu, chúng ta tạm lạnh nhạt đi."

Có lẽ khi đó anh đang thử xem ở bên tôi hay rời xa thì thoải mái hơn.

Mối tình này khởi đầu từ cuộc truy tìm đình đám trên mạng, kết thúc bởi những mâu thuẫn vụn vặt.

Thật đáng tiếc.

4

Tôi biết Trần Minh Sinh tìm tôi trên mạng khi hình tôi đã được chia sẻ rầm rộ.

Bạn tôi cầm tấm ảnh hỏi, tôi ngớ người.

Cô ấy nói: "Tống Lạc Hiểu, nhớ hôm đó chụp hình với người này không?"

"Hình như anh ta thích cậu, đang truy lùng cậu trên mạng đấy."

Tôi nhận ra trang phục trong ảnh.

Hôm đó đi du lịch với bạn, tôi đã hóa trang theo phong cách dân tộc địa phương.

Suốt dọc đường bị nhiều người xin chụp ảnh chung.

Hôm đó chụp với vô số người, tôi chẳng ấn tượng gì về Trần Minh Sinh.

Việc anh tìm tôi khiến tôi ngỡ ngàng.

Anh còn viết trong bài đăng:

"Nếu bạn còn đ/ộc thân, liệu chúng ta có thể gặp nhau?"

Cư dân mạng hỏi: "Anh thích cô ấy à?"

Anh thẳng thắn: "Đúng vậy."

Rồi thêm một bình luận:

"Tiếc là lúc đó không đủ can đảm xin liên lạc, giờ chỉ biết nhờ cách này xem duyên phận thế nào."

Khi nhắn tin cho anh, tôi định nói chúng ta không có duyên rồi yêu cầu xóa bài.

...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm