Tôi anh đưa câu lời. Bắc ngạc chút rối.
"Không... ảnh hưởng đến chứ..."
"Đây phần thưởng em."
Tôi lên môi anh. Rồi công khai video x/á/c nhận qu/an h/ệ với Bắc. Dù mất nhiều fan cũng nhận được số chúc phúc.
Tôi lập luôn tài phụ tên "Cuộc thường gái và trai trẻ", clip hẹn hò với Bắc: cùng lịch, hẹn hò, nhật... Cuộc lãng mạn bất ngờ thu hút lượng fan đông trở thành đôi khiến bao người gh/en tị.
Tiểu Bắc nghỉ việc giao hàng, học làm quản Đời càng tốt đẹp, kẻ càng thê thảm.
24
"Tiểu Bắc trẻ, hợp với đâu."
Tiểu Quân tôi.
"Ta quay đi Nhiễm. Anh thực lòng vẫn yêu Ngày xưa chúng vốn trời một em quên rồi sao?"
Đọc Quân, buồn cười chán ngán. đàn ông mắc bệ/nh th/ần ki/nh.
Nhưng cũng đến lúc khép vòng kế rồi.
"Đừng đùa. Sao thể đến với kẻ đã vợ?"
Gửi xong nhắn, tắt máy. Biết hắn yên vui rồi.
25
"Nhiễm... Mẹ em... gặp chị."
Một tối đang ăn cơm, Bắc ngượng nói.
"Em sợ đ/á/nh à?"
"Em vệ chị."
Tiểu Bắc gom dũng khí thỉnh cầu.
"Gặp đi. Chuyện chúng cũng nên giải xong."
Hai sau, chúng gặp Xứng trong phòng VIP nhà hàng. Nhìn mà suýt nhận ra. Chưa 40 mà tóc đã bạc đầu, trông già đi cả chục tuổi. Vừa thấy tôi, rằng quỳ phịch xuống.
Tiểu Bắc đứng cạnh tôi, thấy mẹ quỳ lạy lẽ lảng xa.
"Tiểu sai rồi! Tha đi!"
Tôi ngồi đối diện, lạnh lùng người phụ nữ này. Nụ cười tươi tắn xưa Xứng đã biến mất, thay vào đó vết tích tháng vật lộn cơm áo.
"Tiểu Quân ly với rồi... mất hết cả rồi!"
"Cô đã quyến con trai tôi, sao quyến cả chồng tôi?"
"Tôi van cô, tha đi! họ tôi!"
Bà khẩn nài vẫn bình thản. Chút cùng đã cạn kiệt sau bao lần chuốc họa vào thân.
"Chồng chọn thế nào, can thiệp."
Tôi thẳng.
"Còn Bắc thì đang ở đây. Nếu về với bà, ngăn cản."
Như được phao Xứng vội con trai.
"Tiểu Bắc, về với mẹ đi?"
"Không."
Tiểu Bắc răng đáp.
"Cả đời con ở Trần Nhiễm."
Tú Xứng bị sét đ/á/nh, đột xông tới định đ/á/nh Bắc ngăn lại.
"Con điếm này! Cô chúng nó uống gì liều ch*t với cô đây!"
"Sao cô thể tha tôi?"
"Đồ đĩ thoã!"
Tôi đứng dậy, trước Bắc, t/át mạnh vào Xứng.
Bốp!
Tiếng t/át vang lên giòn tan. Xứng sững sờ. Bắc cũng gi/ật mình.
"Cô dám đ/á/nh tôi?"
Tú Xứng ôm nổi.
"Cái t/át lẽ phải từ 18 năm trước."
Tôi với ta.
"Tất cả do chuốc lấy."
"Nhân tiện cảm ơn bà. Nếu bà, người lấy đàn ông tồi tệ lẽ đã tôi."
"Yên tâm đi, cưới Quân đâu. Bà thích nhặt rác thì chứ thích."
Tôi dẫn Bắc rời đi, để mặc Xứng gục ngã trong phòng VIP. Khi bước qua cửa, tiếng khóc thảm thiết ra. Khoảnh được giải thoát.
Trả sướng Rất sướng.
Ngẩng đầu hứng ánh nắng ấm chàng trai điển trai cạnh.
"Về nhà chứ?"
"Ừ."
Cảm nhận bàn tay Bắc siết bộ vest bảnh bao trên người cười. Quả vest đẹp nhất khi được anh lên.
Yêu con trai thân sai Tất không. Bởi mới hơn mươi thôi, mới bắt đầu mà.
(Hết)