1

Ta từng song tu nhiều năm cùng một hồ ly tinh.

Tu đến cuối cùng, ta c/ắt đ/ứt tình ty, không ngoảnh lại mà bỏ hắn phi thăng.

Hắn nhập m/a tại chỗ, nguyện thề từ nay về sau sẽ bất cộng đái thiên với nữ nhân vô tình đạo.

Về sau thiên điều thay đổi, ta bị giáng phàm, phải tái sinh tình ty mới được trở về thiên giới.

Hồ ly kia ngửi được mùi liền tìm đến.

Trong tự hoang nơi thâm sơn, hắn cởi áo liền trèo lên giường ta.

"Đừng hiểu lầm, bản tọa không phải vấn vương ngươi. Chỉ là đã thề phải tự tay phá đạo vô tình của ngươi."

Ta lịch sự đẩy chiếc đuôi đang cọ quậy của hắn:

"E bất tiện... Bởi hôn phu của ta sẽ không vui."

2

Trước khi phi thăng, ta từng có đoạn lộ thủy nhân duyên nơi trần gian.

Ừm... lộ thủy mấy chục năm.

Phù Lê vốn là hồ ly tinh thiên phú dị bẩm, dị bẩm trên mọi phương diện.

Ta vô tình c/ứu hắn một lần, từ đó hắn như bám rễ theo ta.

Lúc ấy ta cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ coi như kết thêm bằng hữu.

Về sau không nhớ lần nào s/ay rư/ợu, Phù Lê hỏi ta có muốn thử song tu không, nói bí pháp song tu của hồ tộc có thể khiến tu vi ta tăng vọt.

Khi ấy hắn tay cầm cành hoa, dung mạo tuyệt thế như tiên nhân tọa trên đàn thần, nụ cười lại mơ hồ quyến rũ.

Không rõ ai trao tay trước, khi tỉnh lại thì sàng đã thấm ướt, hoàn toàn không thể nằm.

Ba ngày sau ta chống eo xuống giường, Phù Lê dùng đuôi quấn chân ta, hỏi ta có thích hắn không.

Ta nghĩ một lát, đáp thích.

Ta thích dung mạo hắn, thích mồ hôi hắn khi động tình, càng thích mỗi lần song tu bằng ba tháng bế quan.

Sao không tính là thích?

Phù Lê nghe xong vui mừng khôn xiết, càng hăng hái đòi song tu.

Những năm ấy nhờ nỗ lực của hắn, tu vi ta tăng vọt như thủy triều.

Quả là quãng thời gian vô cùng khoái hoạt.

Tiếc thay khi ta đặt một chân lên thiên giai phi thăng, chúng ta mới biết quy củ thiên giới.

Yêu tộc huyết mạch ô trọc, không được phi thăng.

Nhân tộc vô tâm vô tình mới có thể siêu thăng.

Cửa thăng tiến đã bịt kín, muốn vươn lên phải tuân theo quy củ của kẻ trên.

Thế là dưới ánh mắt kinh ngạc của Phù Lê, ta không chút do dự c/ắt đ/ứt tình ty, dùng thân phận tu sĩ vô tình đạo lập tức phi thăng.

Phù Lê ngủ với ta bao năm, đến hôm đó mới biết ta vốn tu vô tình đạo.

Hắn lau vệt m/áu khóe môi, giọng vẫn ngọt ngào:

"Vậy những năm tháng này tính là gì? Ta với ngươi là gì?"

Ta không ngoảnh lại bước lên con đường phi thăng:

"Coi như các lấy chỗ cần. Hảo bằng hữu, đa tạ."

3

Không biết có phải bị lời cáo biệt của ta kích động.

Một trăm năm sau khi ta thành tiên, yêu tộc thống nhất giang hồ.

Tân yêu vương tên Phù Lê.

Thấy chưa, ta đã nói hắn thiên phú dị bẩm mà.

4

Nhân gian một năm, thiên thượng cũng một năm, không có chênh lệch thời gian như trong truyện.

Một trăm năm phi thăng, cũng là năm Phù Lê đăng cơ, ta trở thành Chiến Thần thiên giới, được vào Thượng Thiên Đình nghị sự.

Trước ta, các tiên nhân được vào Thượng Thiên Đình đều là tiên gia tiên thiên.

Hậu thiên phi thăng đa số chỉ làm thiên binh thiên tướng, phục vụ tiên gia tiên thiên.

Bởi vậy ta như kẻ dị loại nơi đây.

Để ta hòa nhập, Thiên Đế vung tay ban hôn sự.

Hào phóng đến mức chẳng tiếc cả hoàng tử, mặc kệ bản ý của Thái tử.

Nhưng nhìn sắc mặt Thái tử, ta cảm giác hắn sắp vỡ vụn.

Ta lén hỏi: "Ngươi không muốn cưới ta?"

Thái tử Hoài Vi đang tắm, có lẽ nước ấm dễ chịu khiến long giác long vỹ lộ cả ra.

Chiếc đuôi rồng bạc khẽ vẫy, vẩy lên vài giọt nước:

"Chiến Thần, ngươi nhất định phải chọn lúc này đến đàm thoại?"

Nhìn đôi tai đỏ ửng, ta ngộ ra.

Dù sinh ra cao quý, tiên quân không mặc quần áo vẫn mong manh lắm thay.

Nhưng đây hình như không phải lỗi ta: "Sao mỗi lần ta tìm, bất kể lúc nào, ngươi đều đang tắm?"

Chẳng lẽ hắn cũng thấy Thượng Thiên Đình dơ bẩn?

Thái tử tránh đáp, chỉ chìa đôi long giác lam ngọc tuyệt mỹ ra.

Đánh mãi chẳng ra tiếng.

Ta gượng nặn nụ cười thân thiện: "Điện hạ nếu gh/ét ta đến vậy, hay là hủy hôn ước đi, đừng ép mình."

Một đợt sóng lớn vỗ ào tới.

Chưa kịp lau mặt, Hoài Vi lạnh lùng quăng một câu "Không ép" rồi khoác áo bỏ đi.

Này huynh đệ.

Ta mới là người bị ép này.

Còn ai nhớ ta là tu sĩ vô tình đạo chứ?

5

Thiên Đế nhớ.

Nhớ rất kỹ.

Sau khi phát hiện ta và Hoài Vi đính hôn hai trăm năm mà vẫn chưa sinh tình ty, không thể kết hồng tuyến, Thiên Đế nổi gi/ận.

Hắn không thừa nhận con trai mình kém hấp dẫn, chỉ bới lông tìm vết nơi ta.

Lão già này ba trăm năm trước từng nói: "Tiên nhân động tình, tam giới bất ninh."

Một câu chặn ch*t tám phần mười tu tiên giả, chỉ lác đ/á/c vài kẻ vô tình đạo được phi thăng.

Ba trăm năm sau, hắn đột nhiên đổi ý:

"Kẻ vô tình vô tâm sao cảm thông chúng sinh? Từ nay về sau, tu sĩ vô tình đạo không được phi thăng."

Lời vừa dứt, toàn bộ tiên nhân Thượng Thiên Đình đồng loạt nhìn ta.

Cả thiên đình chỉ có ta là tiên nhân hậu thiên phi thăng, cũng là kẻ duy nhất tu vô tình đạo.

Thiên Đế nhoẻn miệng cười: "Chiến Thần tất sẽ gương mẫu thi hành tân thiên điều chứ?"

Hắn đày ta xuống phàm trần, bao giờ sinh được tình ty mới được trở về.

Thật là.

Một kiểu sa thải á/c ý cực kỳ mới.

6

Thiên Đế định phong ấn tiên lực rồi ném ta xuống trần, mặc sống ch*t.

Sinh được tình ty hay không, khi nào về được, đều xem tạo hóa.

Nhưng Thái tử xen vào, xoay chuyển tình thế.

Thế là từ sa thải á/c ý biến thành nghỉ phép hưởng lương.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Phạm Quy Đắm Say

Chương 26
Tôi và nam thần cùng phòng, Lục Lăng, lén lút yêu nhau. Sau đó, hắn ta vừa gặp em gái tôi đã trúng tiếng sét ái tình. Lục Lăng dứt khoát xóa hết liên lạc, lạnh lùng cảnh cáo tôi: "Tôi không phải gay, cũng chưa từng thích cậu. Chỉ coi cậu là trò tiêu khiển thôi, đừng ảo tưởng." Sợ tôi quấy rối, hắn còn cố tình ghép đôi tôi với Tần Tống, thằng bạn thẳng như đòn gánh của hắn. Vừa cười khẩy vừa buông lời mỉa mai: "Thử 'uốn cong' nó đi, biết đâu được?" Nhưng hình như... Tôi chẳng cần cố gắng nhiều lắm. Tay bạn "cực thẳng" đó tự nhiên... cong quẹo. Hôm đó, Lục Lăng bắt gặp chúng tôi hôn nhau, phát điên vung nắm đấm thẳng vào mặt Tống Đàm. "Mày bảo mày không thích đàn ông, tao mới yên tâm giới thiệu mày cho cậu ấy." "Mày dám hôn người của tao?! Mày nghĩ mày là ai?"
210.79 K
6 TIỆM ÂM XƯNG Chương 19.
9 Đừng bỏ anh Chương 13
10 Con Gái Trở Về Chương 22
11 Ân Trường Thọ Chương 23
12 Ỷ Chiều Sinh Kiêu Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm