Đối Tượng Hợp Đồng

Chương 3

18/06/2025 12:53

Sao Chu lại ở trên giường tôi?

Hai chúng còn ôm ch/ặt lấy nhau như gấu koala bám cây?

Lần say cuối cùng lờ nhớ lại.

Mặt nóng nhưng ngừng bị thu hút bởi Chu đang ở trước mắt.

Không kính, vẻ mặt bớt phần sắc bén mà thêm nét ngây thơ.

Mái tóc bù hiếm chút phóng khoáng.

Nhìn khuôn mặt đang ngủ ở cự ly gần, đ/ập lo/ạn nhịp.

Không hiểu sao mở nheo nhìn đầy ngái ngủ.

Tim nhảy tận họng, buột miệng: "Anh... ngủ chung giường, trai để bụng chứ?"

Ánh trở nên tỉnh sững người: "Say rồi hả?"

Nói rồi đưa tay sờ tôi.

Tim đ/ập thình thịch, thốt: "Anh hay thụ?"

Anh rút tay về, nhìn chằm chằm hồi rồi lẩm bẩm: "Hay phải đi viện khám nhỉ?"

Tôi tưởng "Aiya em rồi, thích cùng giới phải x/ấu."

Giọng trầm xuống: "Ai bảo thích đàn ông?"

"Thế... trước em ở quán KTV với một chàng trai..."

Anh sâu: "Thua truth dare thôi."

Trong vụt niềm vui khó tả.

Lại "Thật sự phải...?"

Anh nửa cười nhìn nhiên kéo vào hơi thở ấm phả gần:

"Cần minh sao?"

Nhìn ánh chìm sâu và khoảng đầy ám muội anh, ngụp lặn đôi ấy.

Anh bỗng "Đoàn đó, trai cũ em?"

Tôi phớt lờ: kẻ tồi, c/ắt đ/ứt sạch rồi."

"Hai từng gì?" Ánh dò xét quét tôi.

"Đơn giản quay về, chúng chia tay thôi."

Anh thêm.

Kỳ thực ấy nhẹ nhàng thế.

Đoàn dẫn đi m/ua sắm, một gái váy vàng qua.

Lần bình tĩnh.

Hắn như đi/ên đuổi theo, gái ngoảnh lại đỏ khi hắn.

Nếu phải cuộc, tặng hoa cho cảnh tượng này.

Cô gái giãy giụa khỏi vòng tay Cảnh, ch/ặt nhưng giọng lại dịu dàng.

Như kẻ luôn được nâng niu bỗng khiến quỳ gối.

......

Tôi vén ngồi dậy: "Ahaha đi ăn sáng thôi, đói rồi."

Sau lưng vẳng tiếng cười khẽ.

Tai nóng ảo giác, tất chỉ ảo giác.

5

Hạ Bạch hẹn ở quán cà phê.

Tôi diện đầm dây, giày cao gót, râm xuất phát.

ngồi bên cửa y như ngày mấy trước.

Hôm ấy, bảo hôn ước với Cảnh, sau nhà gặp biến phải ly tán. Giờ quay về, nên nhường chỗ.

Lúc chỉ buồn nếu đóa hoa nhài nhã, thì chính hồng rực sao thể lẫn?

Trừ khi bị m/ù.

Rồi cho xem vô số tin nhắn gửi, hiểu tại sao chỉ gọi Bạch Bạch, phải Tô Bạch.

Mới lý do luôn m/ua cho những chiếc váy dài hoa văn vì đầm ngắn thích.

Đôi đúng đề.

Thế rút block Cảnh, xóa hết lạc.

Hai trường đại học chúng biệt, còn gặp lại.

Mối đẹp nhất bắt rung động, thúc tan vỡ.

Tôi bắt lui tới bar, vừa nhậu vừa hoài niệm như quá khứ.

Cuối cùng Hứa Du nổi, đổ rư/ợu xuống đất: "Thôi coi như tế ti/ệt mày đi."

Tôi khóc lóc: "Làm gì nào!"

Cô ấy bó tay, lấy điện thoại: "Mày đi, tốt nhất để quên mới."

Lúc ấy như tro tàn, đăng ngay dòng trạng đời.

......

Hạ Bạch vẫy tay.

Tôi cao râm tiến tới, nay một đáng gờm.

"Tô Bạch, giúp tôi." đi thẳng vào đề.

Tôi chối thẳng: "Không."

Mặt đỏ lên: "Tôi chưa nói việc gì, sẽ trả hậu hĩnh."

Tôi hứng thú, tháo xuống: "Giúp gì?"

"Giúp khiến tỉnh táo lại."

Mắt tròn xoe: "Cô chân ái sao để làm?"

Lại còn tứ nhân à?

chống tay lên trán: "Từ sau khi gặp cô, như h/ồn, bỏ bê."

Trong thầm sướng, vẻ sức hút chị đây ngay kẻ m/ù cưỡng được.

Nhưng mặt lạnh như tiền: "Liên quan gì đến tôi."

"Nếu tiếp quản thuận 5% phần cho cô."

Tai dựng 5% đủ túc đời.

Chỉ tiết vẻ đúng lắm, lẽ ra phải cái gai chứ?

Đáng lý phải xa phải chứ?

Tôi dò: "Cô... đúng Hạ Bạch chứ? Hàng chuẩn đấy chứ?"

đảo mắt: "Còn phải hỏi."

Tôi tò mò: "Cô sao?"

môi: "Tình yêu? Vài trước lẽ có. giờ hơn."

Tôi thốt lên: "Giỏi đấy", trông giờ khác hẳn gái ngây ngày trước.

Đóa bạch hoa nào giờ biến thành hoa chúa.

ngạc bình thản khi nhà sụp đổ, từng rất hắn. sau biến cố, nhận ra vô dụng trước vật chất. Nói thật, quay thiếu vốn."

Tôi tán thưởng, mỉa: "Cô mách à?"

phớt lờ: "Cô rảnh đâu."

Tôi đầu, với ngày sự thật.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm