Tư Dao

Chương 8

09/06/2025 07:49

Một nọ, ra cửa sổ, ảnh cô ấy lần tiên nấu canh gà cho Vụng về. Đáng yêu lắm.

Đột nhiên nghe thấy tiếng cô ấy vang lên.

Tôi đầu, thấy bóng người đã suốt năm Khoảnh khắc ấy, tựa vô số ánh pháo hoa bùng n/ổ trong lồng ng/ực.

Tôi sướng, cũng hoang tột độ.

Sợ rằng chỉ chớp mắt thôi, nàng tan vào hư vô.

Tôi chạy kẻ h/ồn, tưởng rằng cuối cùng chúng trở cảnh ba người xưa.

Nhưng nàng nói tôi, giờ nàng đã chồng con.

Ánh mắt nàng băng giá mà xa lạ.

Năm năm chờ đợi.

Cuối cùng cũng nhận ra một cách rõ ràng vọng.

Tôi đã đ/á/nh nàng thật rồi.

Tôi thường trước nhà nàng.

Bao nhiêu lời muốn nói, cơ hội, cũng còn tư cách.

Tôi thời của mình không còn nhiều.

một suy kiệt.

Có khi ngay cả việc ngồi dậy cũng thành trọng trách.

Những tháng cuối cùng, sống trong hối h/ận.

Giá ấy thấu hiểu trái tim mình.

Giá không tổn thương nàng hết lần này lượt khác.

Giá như...

Tiếc thay, đời chữ "giá như".

Tôi từng thấy nền điện nàng.

Là bức ảnh gia đình ba người.

Chồng nàng ôn nhu đạo tay ôm eo nàng trìu mến.

Chắc anh ta yêu nàng lắm.

Cũng hẳn dịu dàng hơn trước nhiều lắm.

Ngày ra đi

Mơ hồ nghe thấy Tiểu Cẩn gọi điện cho nàng.

Nhưng nàng không gặp lần cuối.

Có lẽ... nàng gh/ét lắm nhỉ?

Tôi biết, thế này còn thứ gì được nàng nữa rồi. chỉ muốn trở về thế giới của mình, tìm chồng con gái.

Tôi khép mắt.

Cuốn phim đời lướt trong tâm trí.

Hình ảnh cuối cùng dừng gặp Tư D/ao.

Hôm ấy Bùi Thục xuất ngoại, chống dù đàn hoang bên đường.

Ngẩng lên.

Chợt thấy Tư D/ao.

Nàng dưới mưa, ướt dính vào vai, đôi mắt mông lung sương khói.

Tựa chú nai con lạc trong mưa.

Nàng nghiêng tôi.

Ánh mắt chăm chú dán ch/ặt vào tôi.

Về sau...

Về sau...

Nàng từng thế nữa.

Rốt vẫn đ/á/nh nàng rồi.

(Hết)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm