Bảo Gia Tiên

Chương 11

29/08/2025 12:58

Các phương kế hại người, xưa nay vẫn na ná như nhau.

"Tiên Nhi, chuyện năm xưa là ta đã phụ nàng."

"Nay thấy nàng cùng Thẩm huynh sống hạnh phúc, lòng ta cũng an nhiên."

"Nghe đồn núi Tiên Thanh có ngôi cổ tự, phong cảnh tuyệt đẹp, muốn mời hai vị cùng lên du ngoạn vài ngày."

"Thẩm huynh hồi phục sức khỏe, hẳn cũng nên chuẩn bị ứng thí chứ nhỉ?"

Tống Thanh Thư tỏ ra thành khẩn, ánh mắt khẩn thiết muốn kết thân.

Núi Tiên Thanh ngoài danh tiếng chùa chiền, bọn thảo khấu nơi ấy cũng lừng lẫy chẳng kém.

Hôm sau, quản gia Trương phủ đích thân tới trao thiếp mời.

Nói rằng Trương tiểu thư cảm thấy tri kỷ, muốn hẹn ta lên Tiên Thanh du lãm.

Họ đã quyết tìm đường ch*t, ta đành chiều lòng vậy.

Hôm lên đường, ta cố ý tách khỏi Thẩm Chính Khanh và Tú Uyển.

Tống Thanh Thư cùng Trương Mạn Nương thuê chung một toán cường đạo, khiến tên tướng cư/ớp mừng rỡ đến phát đi/ên.

Một việc hưởng hai bổng lộc.

Để tận mắt chứng kiến cái ch*t của ta và Thẩm Chính Khanh, hai người thuê xe ngựa bám theo phía sau.

Nếu họ không tới, ta còn khó ra tay.

Đúng là ứng nghiệm câu: Trời gieo nghiệt, đất còn dung. Người gieo nghiệt, khó mong toàn thân.

Ta vẫy tay gọi tên tướng cư/ớp, chỉ vào hai cỗ xe trước sau:

"Sao còn chần chừ? Kẻ các ngươi tìm, đang ở trong xe đó."

42

Hôm ấy, núi Tiên Thanh xảy ra án mạng kinh thiên.

Trương tiểu thư cùng Tống cử nhân lén lút hẹn hò trong núi, bị cường đạo s/át h/ại.

Nghe nói lúc ch*t, Trương tiểu thư đã mang th/ai hai tháng.

Trương Viên Ngoại nổi trận lôi đình, bỏ vàng m/ộ lục lâm cao thủ, đêm hôm ấy triệt hạ sào huyệt cường đạo.

Lúc Tống Thanh Thư tắt thở, lòng ta chợt dâng niềm ai oán.

Vốn định để mối th/ù Tống gia nấu dần cho sâu sắc.

D/ao cùn x/ẻ thịt, mới thấm đ/au hơn.

Nay ch*t như vậy, thật là quá sướng cho hắn.

Trương gia nghe tin Trương Mạn Nương mang th/ai, gi/ận đi/ên lên.

Trương Viên Ngoại c/ăm h/ận Tống Thanh Thư h/ủy ho/ại danh tiết con gái, gi/ận dữ vô cùng, cuối cùng trút hết lên đầu Tống phụ.

Hắn bày kế nhử Tống phụ vào sò/ng b/ạc, thua sạch sành sanh.

Không chỉ mất hết bạc trắng, ruộng vườn nhà cửa cũng đem cầm hết.

Cuối cùng, Tống phụ không trả nổi n/ợ, bọn c/ờ b/ạc đ/á/nh g/ãy một tay một chân.

Dân làng thương hại, cho ở nhờ miếu thổ địa đầu xóm.

Mỗi lần chủ n/ợ đến đòi, nhà họ Tống lại đông nghịt người xem.

Thiên hạ vừa thở dài thương cảm, vừa dán mắt nhìn cảnh tượng thảm thương.

"Nhà họ Tống mới phất được bao lâu, chà chà, đáng thương."

"Haizz, ông lão Tống mặt mũi đen đủi, ta đã biết hắn vô phúc rồi."

"Phong thủy nhà ấy cũng không xong, mỗi lần đi qua đều thấy âm khí xung thiên!"

Những kẻ từng nịnh hót Tống gia, giờ đều hóa thầy bói.

Nhìn Chu đại nương đang huyên thuyên, ta nhớ trước kia bà ta từng ca ngợi Tống Thanh Thư hết lời.

Giờ phán hắn mặt mũi đoản mệnh, cũng chính là bà ta.

Con người, quả thật lắm trò.

43

Thẩm Tú Uyển đứng bên, nghe say sưa như uống rư/ợu ngon.

Về nhà, nàng ủ rũ lo âu.

"Ca ca, hay là... ca đừng đi thi cử nhân nữa?"

"Nhìn nhà họ Tống kia, nếu không đỗ cử nhân có lẽ đã không đến nông nỗi."

Ta xoa đầu nàng, khẽ cười:

"Yên tâm, chỉ cần có ta ở đây, Thẩm gia sẽ không bao giờ trở thành Tống gia thứ hai."

Thẩm Chính Khanh liếc ta ánh mắt thâm thúy, vội cúi xuống giả vờ không có chuyện gì.

Đêm khuya, Tú Uyển còn nhỏ đã chìm vào giấc nồng.

Ta một mình kê ghế, nằm ngoài sân ngắm sao trời.

Làm Hộ Gia Tiên đã đủ, nhưng Thẩm gia đối đãi ta chẳng tệ.

Bảo vệ cả gia tộc tuy khó, nhưng giúp Thẩm Chính Khanh và Tú Uyển hưởng vinh hoa một đời thì dễ như trở bàn tay.

"Tiên Nhi, ta định đưa Tú Uyển dời về tỉnh thành."

"Nơi ấy, có thư viện danh tiếng hơn."

"Nàng... nàng có nguyện đi cùng chúng ta không?"

Thẩm Chính Khanh đứng trong đêm, phong thái còn mê hoặc hơn cả trăng ngà.

Ta ngửa mặt nhìn đôi mắt phượng lo âu của chàng, bỗng nở nụ cười tươi:

"Nguyện ý."

Năm tháng dài đằng đẵng, có người đồng hành một đoạn đường, cũng là phúc phần.

Ta vui lắm, vì người ấy là Thẩm Chính Khanh.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Sóng Gió Xổ Số

Chương 7
Trúng giải năm mươi triệu, đang chuẩn bị hồ hởi báo tin cho bạn trai thì tiền phẫu thuật cho mẹ anh ấy đã có hy vọng. Những dòng bình luận bay ngang màn hình: [Kiếp trước chính vì nữ phụ trúng năm mươi triệu này mà khiến nữ chính đã mang thai con của nam chủ vẫn phải lỡ hẹn với anh ấy những tám năm trời.] [Đúng vậy, nếu không phải vì nam chủ cần khoản tiền viện phí khổng lồ cùng một người giúp việc tận tụy, sao anh ấy lại cưới nữ phụ chứ?] [May mà nam chủ thông minh, đợi khi nữ phụ dùng số tiền còn lại gấp mười lần trên thị trường chứng khoán xong liền bí mật cho thuốc rối loạn thần kinh vào! Vừa khỏi bệnh cho mẹ xong, nữ phụ liền bị chẩn đoán tâm thần, nhốt vào viện! Toàn bộ tài sản thành vật hiến tế cho màn cầu hôn hoành tráng của nam chủ với nữ chính!] [Thanh mai trúc mã đúng là ngọt ngào, tiếc là kiếp trước vì nữ phụ mà hai người phải mất tám năm mới về chung nhà.] [Không sao, nam nữ chủ đều trọng sinh! Chỉ cần họ đổi vé số trước giờ lĩnh thưởng là có thể bù đắp ngay từ đầu nỗi tiếc nuối tám năm lỡ làng.] Ngay lập tức, bạn trai và tiểu thanh mai của anh ta tiến đến trước mặt tôi. Họ cười hỏi: 'Thẩm Khê, vé số của em đâu rồi?'
Hiện đại
Nữ Cường
Sảng Văn
0
Ôn Lê Chương 9